Chương 39

Tống Tri Lễ vừa nhai bánh trong miệng, vừa nghiêm túc gật đầu.

Tống Tri Thu bẻ một miếng nhỏ đưa vào trong miệng, cô lập tức híp mắt lại.

Quả nhiên, đồ chiên rán ăn thật ngon quá đi!

Mấy tháng nay, mùi dầu mỡ được ăn vào miệng ít đến đáng thương, bây giờ cô cảm thấy bản thân cũng có thể chấp nhận cả thịt mỡ!

Tống Tri Thu và Tống Tri Lễ ăn đến cực kỳ vui vẻ, còn cái bánh trên tay Hứa Chương Nam kia, bà và Tống Vĩnh Dân xé một ít thưởng thức mùi vị, cuối cùng chỗ còn lại đều vào trong bụng của hai chị em.

Tống Tri Thu đi dạo trong thị trên một ngày, đã thật sự hiểu được sự lạc hậu của thời đại này.

Đường sá không bằng phẳng, những ngôi nhà lụp xụp, đâu đâu cũng là màu sắc u tối, hoạt động giải trí cũng vô cùng ít ỏi.

Nơi nhộn nhịp nhất chính là Cung Tiêu Xã và chợ tự do.

Sau khi Hứa Chương Nam mua đồ xong, bà lại đến bưu điện gửi thư và đồ cho cha mẹ Hứa.

Mấy người Tống Tri Thu đương nhiên là đi theo rồi.

Bưu điện được xây lại từ một ngôi nhà trước đây, cửa và cửa sổ đều được sơn màu xanh, bên phải cửa có treo bảng tên của bưu điện.

Tống Vĩnh Dân đưa bọn họ đến bưu điện xong thì đến đội vận chuyển bên kia, hình như là có một vài chuyện, ông bảo bọn họ gửi đồ xong thì đứng ở đây đợi ông.

Hứa Chương Nam ở bên kia điền thông tin gửi đồ, Tống Tri Thu và Tống Tri Lễ đi dạo lung tung ở ngay trong sảnh.

Hứa Chương Nam vừa viết, còn vừa phải để ý đến tình hình của hai chị em.



Bà điền thông tin xong thì đưa cho nhân viên làm việc xác nhận, nhân tiện đóng gói những đồ cần gửi rồ đặt sang một chỗ.

Nhân viên làm việc thắt hai bím tóc nhìn tên người gửi và người nhận do Hứa Chương Nam điền, đột nhiên ngẩng đầu lên nói:

“Đồng chí, sáng sớm hôm nay có một kiện hàng đến, cô xem xem có phải là của cô hay không?”

Hứa Chương Nam nhận lấy xem, đúng là đồ do bố mẹ mình gửi đến.

Bà lại ký nhận kiện hàng này.

Sau khi làm xong hết mọi chuyện, Hứa Chương Nam xách đồ rời khỏi quầy.

Cô nhân viên vừa mới hoàn thành xong cũng hết việc, bèn tán gẫu với những người bên cạnh: “Chẳng phải hôm nay có mấy bức giấy báo trúng tuyển à? Ngày mai bảo người đưa thư đi phát nhé.”

Hứa Chương Nam dừng chân, quay đầu lại hỏi: “Đồng chí, giấy báo trúng tuyển gửi xuống rồi à?”

“Đúng thế. Sao vậy, cô cũng tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học năm nay sao?”

Hứa Chương Nam gật đầu.

“Vậy cô cứ đến xem thử, xem xem có của cô hay không rồi nhận lấy luôn đi.”

Hứa Chương Nam nghe xong thì đặt đồ xuống, vòng trở lại.

Lúc này, trong sảnh không có ai, Tống Tri Thu nghe rõ ràng, cho nên cô lập tức lon ton chạy đến.