Chương 27: Ngưỡng mộ đã lâu

“Đúng đúng đúng, bạn học, để chúng tôi giúp cậu đi, công việc tốn sức này phải để nam sinh chúng tớ làm.”

Thẩm Đường ngẩng đầu nhìn hai nam sinh đang xấu hổ đỏ mặt đứng trước mình, thấy hai người này cũng không có ác ý gì.

“À, được rồi, cảm ơn hai cậu, tôi cũng đang tìm người hỗ trợ.” Thẩm Đường mỉm cười.

Dưới sự giúp đỡ của hai bạn học nam, Thẩm Đường đi thẳng tới lớp 2-10.

Trong phòng học, các bạn học của ban mười thấy hai nam sinh đặt sách vở vào chỗ trống ở cuối lớp, thậm chí còn phục vụ rất chu đáo, đến cả bàn ghế cũng giúp lau sạch sẽ.

Chậc chậc chậc, thật sự đáng yêu mà, lấy việc giúp người làm niềm vui!

Thẩm Đường cảm ơn hai nam sinh giúp đỡ mình, hai bạn học nam đỏ mặt xua tay, sau đó thì vui vẻ rời đi.

A a a, Thẩm Đường không chỉ xinh đẹp mà còn rất dịu dàng, vừa ngoan ngoãn vừa hiểu chuyện.

A a a, nữ thần trong lòng bọn họ cũng có dáng vẻ như này!

Thẩm Đường ngồi vào chỗ của mình, cô không để ý tới ánh mắt tò mò đầy đánh giá của các bạn học ban mười mà lấy một quyển sách ra đọc gϊếŧ thời gian.

Đồng thời các bạn học ban mười càng tò mò hơn với bạn học mới.

Đen trắng phối hợp với nhau, dáng vẻ kỳ lạ nhưng đẹp mắt, không hổ là hoa khôi của trường trung học số sáu của bọn họ, giá trị nhan sắc thật sự có thể mang đi đánh trân, gương mặt cũng vô cùng ưa nhìn.

Chẳng lẽ Thẩm Đường đánh giáo viên trong lời đồn lại trông ngoan ngoãn như vậy sao?

Sao nhìn có vẻ không giống vậy, Thẩm Đường mang lại cho người ta cảm giác giống với “con nhà người ta” hơn, cô học giỏi, ngoan ngoãn, là một đứa trẻ hiểu chuyện.

“Cộc cộc cộc!” Một âm thanh nhỏ vang lên.

Thẩm Đường nghe thấy tiếng động, ánh mắt cô vừa nhìn đã thấy một bàn tay trắng nõn gõ theo tiết tấu trên mặt bàn của cô.

Ngẩng đầu lên, một gương mặt tròn tròn xuất hiện trong tầm mắt của cô, là một nữ sinh rất đáng yêu, mặt tròn mắt tròn, cái mũi cũng có vẻ hơi tròn.

Chỗ nào cũng tròn tròn, đến cơ thể cũng mang đến cảm giáng mũm mĩm.

Nữ sinh đứng trước mặt mang đến cho người ta một loại cảm giác chỗ nào cũng tròn nhưng lại rất đáng yêu.

“Chào bạn học mới, tôi là Lục Viên.”

“Chào cậu, tôi là Thẩm Đường.” Thẩm Đường cười nhẹ trả lời.

“He he, tôi biết cậu.” Lục Viên nhìn chằm chằm vào Thẩm Đường, sự tò mò trong mắt không được che giấu chút nào.

Lục Viên có thể nói là đã ngưỡng mộ Thẩm Đường từ lâu, bạn học hoa khôi.

Hu hu hu, hình như nhìn gần còn cảm thấy xinh đẹp hơn thì phải?

P/s: Nếu yêu thích truyện xin hãy đề cử Ánh Kim, bấm theo dõi truyện, đánh giá 10 sao làm động lực cho nhóm ra chương nhanh hơn nha <3