Nhóm dịch: Uất Kim Hương
Với chế độ canh tác theo hình thức đội sản xuất như hiện nay, trong thôn có bao nhiêu hộ dám phân gia?
Tất cả các thành viên trong gia đình phải dốc sức làm việc thì mới miễn cưỡng đủ ăn, do đó nhà nào càng đông lao động thì càng có lợi, thu nhập của gia đình mới được đảm bảo. Khổ mấy chứ khổ nữa bọn họ đều muốn sống cùng nhau, đoàn kết là sức mạnh, đây là tình hình chung. Nhà nào mà phân gia thì nhà đó sẽ bị làng xóm đàm tiếu chỉ trỏ!
Lý Ái Liên đương nhiên là không đồng ý: "Cho dù Quốc An có về thì cũng không phân gia! Cố Giai Tuệ, mày không muốn sống ở đây thì mày cút một mình mày đi, nhà họ Thẩm không đến lượt mày đứng ra quyết định."
Mã Hồng Mai cũng nổi điên, nhào tới muốn đánh nhau với Cố Giai Tuệ, Đại Oa xông lên cắn cánh tay cô ta. Mã Hồng Mai đau điếng, máu tươi chảy ra nhưng Đại Oa vẫn kiên quyết không nhả. Cô ta không dám đánh Cố Giai Tuệ nữa, nhìn thằng nhóc thối đột nhiên trở nên tàn nhẫn trước mặt, cô ta chỉ hận không biết Thiết Xuyên nhà mình chạy đi đâu mất rồi.
Mã Hồng Mai ngồi dưới đất nhìn cánh tay rướm máu của mình, hai mắt rưng rưng chực khóc, ý chí chiến đấu mất sạch sành sanh.
Cố Giai Tuệ cũng lười tranh luận với họ, tiếp tục dây dưa với gia đình toàn giòi bọ này cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Cô quay đầu nhìn về phía Đại Oa và Tiểu Oa: "Mẹ muốn dọn ra ngoài sống, hai đứa thì sao?"
Đại Oa không nói tiếng nào, Tiểu Oa kéo vạt áo của cô, cặp mắt ươn ướt: "Mẹ đi đến đâu, con đi theo đó."
"Đại Oa thì sao?" Cố Giai Tuệ hỏi.
Đại Oa quật cường quay đầu sang chỗ khác: "Mẹ muốn đưa con theo thì đưa, không thì cũng chẳng sao cả."
Cái thằng này! Cố Giai Tuệ cười cười, dắt hai đứa trẻ quay về phòng thu dọn đồ đạc, cô không muốn ở lại nhà họ Thẩm thêm một giây một phút nào.
Trước đây lúc cô đọc tiểu thuyết niên đại, nữ chính đều chịu đựng tới khi nam chính không chịu đựng được nữa thì mới lựa chọn phân gia. Cô thì khác, vốn đã có ý định ly hôn, cô cần gì phải chịu đựng?
Chẳng chóng thì chầy cũng phải dọn ra ở riêng, không bằng cứ dọn luôn bây giờ cho xong!
Còn đối với việc đồng thuận hay không đồng thuận, chờ Thẩm Quốc An quay về, để anh tự nói chuyện với đám rác rưởi nhà họ Thẩm.
Bà đây không rảnh theo hầu!
…
Kể từ khi xuyên qua, phòng của Cố Giai Tuệ luôn luôn gọn gàng ngăn nắp. Cô bày đồ đạc ra thành một đống, nhét tiền vào trong người trước, sau đó bảo Đại Oa và Tiểu Oa chia nhau cầm mấy món đồ nhẹ: "Đi thôi!"
Ba mẹ con tìm đến chỗ của đại đội trưởng. Cố Giai Tuệ cũng không nói gì về mâu thuẫn gia đình, chỉ nói nhà họ Thẩm đông người quá mà mấy đứa nhỏ đều đã lớn, nhờ đại đội trưởng giúp đỡ xem có thể thuê được một gian nhà nào đó hay không.
Hiện tại ấn tượng của đại đội trưởng dành cho Cố Giai Tuệ cũng khá tốt, nghĩ đến chuyện tính toán sản lượng ngày đó, anh ta càng tôn trọng cô hơn: "Chuyện này đơn giản thôi, ở cạnh nhà chủ nhiệm Khưu vẫn còn một căn hai gian đấy. Là nơi ba mẹ chồng của chủ nhiệm Khưu từng ở, bây giờ hai ông bà đó đã được con gái đón vào thành ở rồi, hình như không định trở về. Hai gian thì vừa đủ cho gia đình cô đấy, để tôi đưa ba mẹ con đi hỏi thăm chủ nhiệm Khưu xem có thể cho cô thuê được không."