"Loảng xoảng, loảng xoảng..."
Đường Thư bị tiếng xe lửa làm bừng tỉnh.
Cô mở to mắt, lọt vào trong tầm mắt là toa xe chen chúc ồn ào, quần áo và khuôn mặt của mỗi người đều có loại cảm giác xám xịt xa lạ lại quê mùa.
Không hề nghi ngờ, đây hẳn là đang ở trên xe lửa, còn là xe lửa màu xanh lá.
Nhưng căn bản không phải nơi cô sống.
Đường Thư ngơ ngác, gần như theo phản xạ điều kiện muốn đứng lên, giây tiếp theo, người phụ nữ trung niên bên cạnh lại vững vàng kéo cánh tay cô lại.
"Em gái, cô sao vậy?"
Đây là ai?
Con ngươi Đường Thư co rụt lại, âm thầm nhíu mày.
Người phụ nữ đội khăn che đầu hoa nhí che nửa mặt lại, mang theo vài phần khôn khéo liếc mắt quét qua cô một cái, cười như không cười nhắc nhở: "Còn chưa đến trạm đâu, cô vội cái gì?"
"Cô yên tâm đi, chúng ta đã rời khỏi trấn Thanh Phong rồi, cho dù Thẩm Việt có chắp cánh cũng đuổi không kịp đâu."
"Cô ngồi yên đi, đỡ bị người chen đυ.ng vào đứa nhỏ trong bụng cô."
Đường Thư kinh ngạc nhìn phụ nữ trung niên xa lạ này, đầu đau nhức kịch liệt, giống như bọc một lớp hồ nhão.
Sau khi hít sâu một hơi, một luồng ký ức hỗn loạn ập vào trong đầu, Đường Thư mới phản ứng lại chuyện này rốt cuộc là như thế nào.
Cô đã xuyên sách.
Vì sắp đảm nhiệm chức vụ CEO, tối hôm qua cô hưng phấn khó ngủ, vì vậy mở ra một chiếc App đã lâu không đυ.ng tới.
Trong lúc vô tình cô nhìn thấy một quyển sách có nhân vật cùng tên trùng họ với cô, liền ma xui quỷ khiến bấm vào đọc, đọc hết cả đêm.
Quyển sách này tên là THẬP NIÊN 90: ĐẠI LÃO VỪA SỦNG VỪA LIÊU, là một quyển truyện niên đại sủng ngọt ngào, nhưng vừa rồi người phụ nữ trung niên kia đề cập đến Thẩm Việt, anh cũng không phải nam chính hào sảng trong sách, mà là nhân vật phản diện đẹp trai trong sách.
Mà cô cũng không phải nữ chính, mà là vợ trước của trùm phản diện Thẩm Việt, một nữ phụ ác độc vừa xuất hiện chưa đến ba chương đã thoát khỏi truyện rồi.
Trong đó, nam nữ chính vừa có tình yêu vừa có sự nghiệp, từng bước đi về phía đỉnh cao của cuộc đời.
Mà Thẩm Việt lại là chướng ngại vật trên con đường nhân sinh của nam chính, là nhân vật luôn bị đem ra so sánh.
Trong sách, nam chính gia đình mỹ mãn, Thẩm Việt thì là con riêng bị vứt bỏ.
Trong sách nam chính là một trong những người đức trí thể vẹn toàn, là hotboy được vô số thiếu nữ ngưỡng mộ, mà Thẩm Việt Tắc là một gã kém cỏi, người người tránh xa ba thước.
Trong sách nam chính cưới hoa khôi thanh mai trúc mã dịu dàng, nắm tay nhau lêи đỉиɦ cao nhân sinh, Thẩm Việt thì bị "cô" sau khi say rượu ‘ngạnh thượng cung’, cưỡng ép gả qua, gia đình tan vỡ.
Đối với Thẩm Việt, thật ra phần lớn người đọc đều cảm thấy tiếc hận.
Anh có một gương mặt tuấn mỹ, chỉ số thông minh cao, nhiều lần thăng trầm, nhưng anh và nam chính trong sách rất thích tàn nhẫn tranh đấu nửa đời người, cuối cùng bi thảm kết thúc.
Đường Thư trốn đi, cũng là điểm mấu chốt tạo thành kết cục bi thảm của Thẩm Việt.
Bởi vì lòng tham hư vinh, "Đường Thư" một lòng muốn xuôi nam kiếm tiền, vì thế tìm một thím quen không đến một tháng cùng cô xuôi nam đào vàng.
Đáng tiếc lần này xuôi nam, nguyên chủ bị lừa.
Cô không chỉ bị lừa gạt tất cả tiền tiết kiệm, còn bị bắt cóc bán đến một con mương vùng đồi núi xa xôi. Ngay cả con gái phản diện trong bụng cũng suýt chút nữa bởi vì sinh non mà không giữ được. Sau đó sau khi đứa nhỏ được sinh ra lại bị người buôn bán chuyển giao mấy nhà.