Khi nữ chính xuất hiện, cô ta đã là Cục trưởng bộ giáo dục, và Diệp Chí Cường cũng phát triển công ty xây dựng của mình trở thành một trong những công ty địa ốc tốt nhất thành phố, trở thành công ty bất động sản lớn số một ở Tây Thành, nữ chính lúc đó chỉ cần an ổn làm con gái cưng của trời mà thôi.
Vào thời điểm đọc sách, các độc giả đều nghĩ rằng Diệp Chí Cường ly thân với vợ trước rồi mới đến ở cùng với Lý Kiều Kiều, dù sao thời đại ấy rất ít khi nhắc tới giấy hôn thú, Diệp Chí Cường một câu còn nhỏ tuổi không hiểu chuyện, nghe lệnh mẹ cha thì đã có thể khước từ cho qua.
Nhìn hôn nhân của thế hệ trước ở những năm 90 cô cứ cảm thấy nó giống như là trò đùa của trẻ con vậy, cảm thấy không có giấy hôn thú thì không tính là kết hôn, hơn nữa tương lai có không ít người cũng thấy giấy hôn thú không có ích lợi gì, huống chi trong sách viết rõ Diệp Chí Cường chẳng những cho mẹ con Thư Nhan nhà ở mà anh ta còn đưa toàn bộ tiền tiết kiệm trong nhà cho ba mẹ con họ.
Nhưng khi Thư Nhan xuyên vào thân thể của nguyên chủ này mới phát hiện ra còn có nhiều chi tiết nhỏ không được nói rõ ràng, chỉ nói một cách qua loa lấy lệ, có lẽ cô đang nhìn nhận sự việc một ở góc độ khác, nếu như cô xuyên thành Lý Kiều Kiều thì sao? Chuyện gì sẽ xảy ra?Thư Nhan run cả hai chân, không thể tiếp tục suy nghĩ đến chuyện này nữa.
Dù sao bây giờ cô cũng đã xuyên thành Thư Nhan, người thiếu phụ lớn tuổi, sắp bị người chồng cặn bã vứt bỏ.
Nếu so sánh một chút thì có thể nhận thấy Lý Kiều Kiều dễ đối phó hơn Diệp Chí Cường nhiều. Cô nhận ra bây giờ mình không thể làm quá căng với Diệp Chí Cường nên Thư Nhan chỉ có thể chọn ảnh chụp rõ mặt của Lý Kiều Kiều, còn ảnh có chứa Diệp Chí Cường đưa lưng ra sau không thì cũng là quay mặt sang bên. Ảnh chụp chia thành ba phần, một phần gửi đến trường học của Lý Kiều Kiều, một phần gửi đến trong xưởng của cô ta, còn một phần còn lại thì gửi về quê quán của Lý Kiều Kiều, cô không tìm cục bưu chính mà trực tiếp đi tìm người làm công.
Sau khi dán thẳng những tấm ảnh vào cột thông báo của trường học và tấm áp phích chữ to bên ngoài xưởng, cô liền cho A Phi đưa ảnh đến người ở trong thôn của Lý Kiều Kiều, tên nhóc này rất linh hoạt, thông minh, cậu ta không có dán lên tường mà trực tiếp đưa một chồng ảnh chụp cho bà cô ở đầu thôn, nhờ bà ấy giao cho ba mẹ Lý Kiều Kiều.
“Ông trời ạ!” Người phụ nữ nhìn thấy ảnh chụp thì hô lên một tiếng, hấp dẫn không ít người vây xem, nhìn thấy ảnh chụp thì mọi người lập tức phấn khích.
Đầu năm này có ít chỗ để giải trí nên người trong thôn bình thường lúc không bận rộn sẽ tụ lại một chỗ nói này nói kia, người đàn ông nào và người phụ nữ nào hơi đi gần với nhau một chút cũng sẽ bị bọn họ nói tới, truyền đi nhiều liền thành sự thật.
Bây giờ ảnh chụp bày ra trước mặt, đó chính là bằng chứng xác thực, không thua gì so với tận mắt nhìn thấy.
“Đây không phải là sinh viên trong thôn mình sao? Bình thường mẹ của cô ta tâng bốc cô ta lên tận trời xanh, bảo cô ta rất có năng lực.” Một người phụ nữ nhìn thoáng qua rồi: “Thím Quế Hoa, bà đừng xem một mình, nhiều hình như vậy cho tôi xem một chút với.”
“Đúng, thím Quế Hoa, nhanh cho mọi người cùng xem một chút đi, nhìn xem sinh viên đại học có gì khác so với người khác không?” Đây là một chàng trai hăng hái thanh thuần.
Sinh viên ngày thường mắt cao hơn đầu mà lại làm ra loại chuyện như thế nào, coi như ăn không được thì có thể nhìn xem một chút cho đỡ nghiện cũng đâu có sao?
Một đám người vây quanh xem náo nhiệt, Tiểu Phi thừa dịp không có ai để ý mình lén lút chuồn mất, anh ấy còn phải đến thôn bên cạnh phát ảnh chụp nữa, chị Nhan nói mười dặm tám thôn đều phải chú ý đặc biệt để mọi người đều biết tin này.
Không tới một giờ, tất cả mọi người đều biết sinh viên nhà họ Lý kia không lo học mà đến thành phố quyến rũ chồng người ta, bị vợ người ta bắt gian tại giường, còn chụp thứ ảnh không cần mặt mũi gửi về tận thôn.
Lúc bà ngoại Lý Kiều Kiều nhìn thấy ảnh chụp thì trực tiếp hôn mê bất tỉnh, hai người cậu mợ tức đến mức cả người phát run, bọn họ đều có con gái, bây giờ đứa cháu gái này làm ra chuyện như vậy liên lụy tới thanh danh con gái nhà bọn họ, nhất là mợ cả, con gái đang làm định kết hôn, bây giờ xảy ra việc này cũng không biết chuyện đó có thành hay không nữa.
Cha mẹ của Lý Kiều Kiều từ trên núi trở về, dọc đường luôn cảm thấy người trong thôn luôn chỉ chỉ trỏ trỏ vào hai người bọn họ, có chút khó hiểu, bình thường trong nhà bọn họ bởi vì có một sinh viên đại học thì chẳng thấy mọi người trong làng trông ngóng họ, bây giờ thì xem như hận không muốn quen bọn họ.