Tô Duy Duy sớm đã đoán trước được điều này, nên cười tim tim cầm giấy lên: "Mọi người nói xem tôi đã lừa đảo mọi người như thế nào? Viết từ 1 đến 600, mọi người tự mình viết, không giới hạn thời gian, giữa chừng tôi cũng sẽ không nói một câu nào, nên mọi người nói xem, tôi đã gian lận như thế nào? Hơn nữa, hôm nay mọi người viết thua, vậy nếu thắng thì sao? Nếu không tốn một xu mà thắng được 10 tệ, vậy còn có thể nói tôi lừa đảo nữa sao?"
Cương Tử nhíu mày: "Nhưng làm sao một sinh viên đại học như tôi lại không thể viết 600 sổ?"
Tô Duy Duy mỉm cười: "Đúng vậy, cậu là sinh viên đại học thì sao có thể viết sai được? Điều này có thể chứng minh rằng có nhiều việc không thể làm được với trình độ học vấn cao."
Cậu sinh viên xấu hổ vì lời nói của cô, giáo viên dạy toán cũng mắc lỗi nên bực bội vỗ đùi. Anh ta thực sự không hiểu nổi, luật chơi này nghe thì đơn giản nhưng làm rồi mới biết, càng viết về phía sau thì càng giày vò, anh ta là người trưởng thành, nên không đến mức vì thua mất một ít tiền mà sắc mặt lập tức trở nên khó coi. Hơn nữa Tô Duy Duy khi cười lên trông cũng rất xinh đẹp, anh ta cũng không phải không biết xấu hổ mà cãi cọ, vì vậy chỉ thở dài một tiếng: "Coi như là mua một bài học! Điều này có thể chứng minh rằng nhiều việc tưởng chừng như đơn giản nhưng thực ra lại không dễ làm, xem ra tôi cũng sẽ mắc phải sai lầm nhỏ, tầm nhìn cao xa nhưng năng lực thấp kém, sau này tôi sẽ cho các bạn trong lớp làm thử xem có ai làm được không?"
Tô Duy Duy gật đầu: "Chỉ một đồng cũng không nhiều, tôi có thể lừa gạt được cậu điều gì chứ?"
Nghe Tô Duy Duy nói như vậy, những người khác cảm thấy quá xấu hổ khi làm phiền cô, vì vậy họ đành trả tiền một cách bực bội.
Lương Tiểu Muội ở một bên nghi ngờ nhìn này nhìn nọ, cô bé cũng không biết chị dâu đang làm cái gì, nhưng mặc kệ chị dâu làm cái gì, nhìn qua thì dáng vẻ rất lợi hại, bởi vì chị dâu đã khiến biết bao người đàn ông bối rối! Nhìn người này là giáo viên dạy toán, người kia là nhân viên văn phòng, còn người kia là sinh viên đại học, nhưng tất cả bọn họ đều càng ngày càng nôn nóng khi viết, cuối cùng thì lại bị chị dâu tìm ra lỗi sai, vẻ mặt của bọn họ đều rất khó coi, nhưng vẫn chấp nhận chịu thua, chỉ có thể đưa tiền cho chị dâu. Ngay cả những người rất lợi hại này cũng không biết tại sao bọn họ lại thất bại, chị dâu đã phát minh ra trò chơi này thực sự là quá lợi hại!
“Mẹ cháu có lợi hại không?”Lương Tiểu Muội hỏi Tranh Tranh.
Tranh Tranh sờ cằm gật gật đầu, mẹ lợi hại như vậy còn không phải rất rõ ràng rồi hay sao? Những gì mà cậu bé đang nghĩ đó là có rất nhiều số đằng sau số 10... Rất nhiều, rất nhiều luôn! Nhưng hình như cũng không khó lắm, bởi vì nó thấy các cô chú viết một lần là nhớ hết, chỉ là cậu bé không biết phải đọc như thế nào, thôi, có lẽ lần sau cậu bé sẽ hỏi mẹ.
Tô Duy Duy cười tủm tỉm thu tiền, hét lên bên ngoài: "Còn ai muốn thách đấu nữa không? Nếu thách đấu thẳng, bạn sẽ nhận được 10 tệ! Còn nếu thua thì chỉ cần đưa cho tôi 1 tệ!"
Mọi người khẽ cắn môi, không tin có ma quỷ, vì vậy không ít người xông lên thách đấu.
Bỗng nhiên có người kéo áo của cô, Tô Duy Duy củi đầu: "Sao vậy?"
Tranh Tranh chỉ vào bút và giấy.
"Con cũng muốn học viết số sao?"
Tranh Tranh gật đầu, cậu bé đã có thể cầm bút và viết, đều là do trước đây Lương Tiểu Muội dạy cho cậu bé, nhưng cậu bé lại chưa từng học bất kỳ con số nào.