Chương 45

Bên này gây động tĩnh quá lớn, không ít người đã vây lại, có người nhiệt tình khuyên người đàn ông kia đừng đánh nữa, nhưng người đàn ông mặt mũi tràn đầy dữ tợn bỗng nhiên quay đầu trợn mắt nhìn sang, anh ta hung thần ác sát nhìn đối phương, dáng vẻ như muốn ăn thịt người.

"Tôi dạy dỗ vợ của mình, liên quan gì tới đám bao đồng mấy người? Bớt chỉ tay năm ngón với ông đây đi!”

"Cô ta vụиɠ ŧяộʍ với người bị tôi bắt được, các người nói tôi có nên đánh cô ta hay không? Dám cắm sừng cho ông đây, ông đây đánh chết mày!"

Sau khi lời nói được nói, người vốn dĩ còn muốn thuyết phục đều không tiếp tục đi lên tiếp cận nữa, bọn họ vây quanh, chỉ trỏ đối người phụ nữ kêu thảm không ngừng trên mặt đất.

"Thế mà cắm sừng cho chồng của mình, đáng đời cô ta bị đánh."

"Người phụ nữ không biết kiềm chế như thế bị đánh chết cũng xứng đáng."

"Sợ bị đánh thế sao lúc vụиɠ ŧяộʍ với người không nắm chặt dây lưng quần của bản thân?”

Sau khi được ủng hộ, người đàn ông cường tráng càng thêm hăng hái, đấm đá một trận với người phụ nữ gầy yếu trên mặt đất.

Cô ta cắm sừng cho chồng mình, đó là lý do cô ta bị hành hung, mà cũng bởi vì nguyên nhân này, một người phụ nữ gầy yếu bị đánh sẽ khiến những người vây xem không còn vươn tay ngăn cản.



Bạch Trân Trân không do dự bấm điện thoại báo cảnh sát, sau đó cất bước sang bên đó, muốn ngăn cản người đàn ông cường tráng tiếp tục bạo lực. Nhưng mà cô vừa mới đi hai bước, một bóng người mang theo gió dường như đã lướt qua người cô mà đến đó, Bạch Trân Trân chớp chớp mắt, đã thấy người đàn ông vốn đang bạo hành người phụ nữ gầy yếu đã bị đạp một cước bay ra ngoài. Bạch Trân Trân sửng sốt giây lát, ngay sau đó đã thấy một sinh vật hình người bị sương mù màu đen bao quanh hoàn toàn nhìn không ra hình dáng đang quyền đấm cước đá với người đàn ông cường tráng trên mặt đất.

"Tao xem thường nhất là đàn ông đánh phụ nữ, cánh tay của mày còn thô to hơn đùi của cô ấy, sao mày không biết nhục mà ra tay đánh cô ấy thế?"

"Là bởi vì chính mình vô năng, ở trước mặt đàn ông không thể hiện được khí khái nam tử nên dùng loại biện pháp này để thể hiện ra mày là người đàn ông đúng không?"

"Muốn thể hiện mày là đàn ông chẳng phải quá dễ sao? Cởϊ qυầи ra, nhiều người như vậy đều ở đây, đảm bảo khiến người ta biết mày có phải đàn ông hay không?"

Bóng người bị sương mù màu đen bao quanh ra tay rất nặng, người đàn ông cường tráng trên mặt đất tuyệt nhiên không có lỗ hổng để phản kháng, anh ta mới đầu còn gào khản họng về phía người đàn ông, nhưng về sau có lẽ là bị đánh đau, anh ta ôm đầu liên tục cầu xin tha thứ.

Người phụ nữ gầy yếu vừa mới bị hành hung co quắp trên mặt đất, trong miệng phát ra tiếng rên nhỏ bé yếu ớt, giống như là một con mèo nhỏ sắp chết. Dáng vẻ của cô ấy trông quá là thê thảm, người vây xem hóng hớt không có một ai tiến lên kiểm tra thương thế của cô ấy, máu tươi đỏ thắm từ dưới người của cô ấy chảy ra, mùi máu tanh nồng đậm tràn ngập trong không khí. Bạch Trân Trân xuyên qua đám người đi tới trước mặt người phụ nữ kia, cô ngồi xuống, giúp người phụ nữ kiểm tra thân thể đơn giản. Thương thế của người phụ nữ có chút nghiêm trọng, Bạch Trân Trân nhìn người phụ nữ đang phun từng ngụm từng ngụm máu tươi, không chút do dự khom người bế cô ấy lên.

"Bệnh viện ở đâu? Thương thế của cô ấy rất nghiêm trọng, nhất định phải lập tức đưa đến bệnh viện!"

Bạch Trân Trân không quen thuộc bên Tây Cống này, cô không biết bệnh viện ở nơi nào, chỉ có thể cầu cứu người vây xem.

Dính líu tới mạng người, tất cả mọi người cũng biết mức độ nghiêm trọng của sự việc, có người hảo tâm nói cho Bạch Trân Trân, từ chỗ này đến bệnh viện Thánh Mã Lệ là gần nhất, đi tới đó cần ít nhất nửa tiếng.