Chương 38

Không nói đến đứa nhỏ này có phải là con trai của anh ta hay không, coi như chỉ là một đứa trẻ không có liên quan gì tới anh ta thì anh ta cũng muốn tìm ra nguyên nhân cái chết của cậu bé, lôi hung thủ hại chết cậu bé ra công lý.

Trước đó Bạch Trân Trân đã nghĩ lầm Vương Kim Phát là loại cặn bã mang quần vào là trở mặt vô tình, là anh ta bội tình bạc nghĩa nên mới có tai họa của ngày hôm nay, nhưng từ lúc vừa mới xảy ra chuyện đến bây giờ, anh ta không phải là loại người đó.

Bên trong thế giới quỷ quái, khó đối phó nhất chính là loại tiểu quỷ này, bọn nó không phân biệt thiện ác, toàn theo bản năng làm việc, nhưng dễ đối phó nhất cũng là loại tiểu quỷ này. Ai thực tình ai giả dối, bọn nó có thể phân biệt rõ ràng được. Thái độ tiểu quỷ đối xử với Vương Kim Phát là đã chứng minh điều này. Có lẽ anh ta không phải là người đàn ông phụ lòng bạc tình bạc nghĩa, nếu không tên tiểu quỷ này sẽ không thân thiết với anh ta như thế.

Trước đó mặc dù chịu ảnh hưởng của cậu bé mà tính tình Vương Kim Phát trở nên dễ cáu kỉnh, nhưng đó cũng không phải là ý muốn của bản thân tiểu quỷ, cậu bé vốn chính là quỷ, thời điểm chết vẫn còn bé tí, rất nhiều chuyện hoàn toàn dựa theo bản năng, nếu như cậu bé thật sự muốn hại Vương Kim Phát thì đoán chừng anh ta đã không sống tới bây giờ.

Cục cảnh sát không phải nơi trò chuyện những chủ đề này, Vương Kim Phát dẫn theo Bạch Trân Trân và Trần Tiểu Sinh rời khỏi cục cảnh sát, lái xe đi về nhà.

Thân là giám sát cao cấp, tiền lương, đãi ngộ của Vương Kim Phát rất không tồi, chỗ ở của anh ta là một khu nhà ở cao cấp, có điều diện tích cũng không lớn, tổng cộng chỉ hơn một trăm mét vuông, một người đàn ông độc thân như anh ta ở vừa đủ. Mặc dù có một khoảng thời gian không có trở về rồi, nhưng căn nhà của anh ta vẫn rất sạch sẽ, có thể nhìn ra thường xuyên có người quét dọn.

Vương Kim Phát bưng hai ly nước trà, đặt ở trước mặt Bạch Trân Trân và Trần Tiểu Sinh.

"Cô Bạch, chuyện về đứa nhỏ này, cô có đầu mối nào không?"

Lông mày của anh ta nhíu chặt chặt, hiển nhiên tâm trạng không tốt cho lắm. Song, cũng khó trách tâm trạng của anh ta không tốt, người bình thường ai gặp phải chuyện này, tâm trạng cũng sẽ không tốt.

Bạch Trân Trân uống một ngụm trà, ngay sau đó đặt ly trà xuống, cô nhìn Vương Kim Phát, mở miệng nói.

"Thưa sếp, chuyện này anh không nên hỏi tôi, nên hỏi chính anh.”

Vương Kim Phát sửng sốt giây lát, không hiểu nhìn về phía Bạch Trân Trân. Anh ta không phải đại sư huyền học, dưới tình huống không có đầu mối gì, anh ta có thể biết cái gì?

Nhìn dáng vẻ trì độn của anh ta, Trần Tiểu Sinh bị xem nhẹ ở một bên làm nền thật lâu đã sâu xa mở miệng nói.



"Thưa sếp, một mình anh có thể sinh con sao? Cậu bé là con của anh, vậy mẹ cậu bé là ai đây? Dù thế nào anh cũng nên biết chứ?"

Đang nói, Trần Tiểu Sinh đột nhiên nghĩ đến cái gì, trừng to mắt nói: "Không phải chứ sếp? Chẳng lẽ ngay cả mình từng đầu ấp tay gối với người phụ nữ nào cũng không biết?"

Đàn ông và phụ nữ khác nhau, đàn ông không tồn tại khả năng bị bỏ thuốc, đàn ông từng ngủ với ai, khẳng định là biết, nếu không biết...

"Thưa sếp, anh lăng nhăng vậy sao?"

Nhìn thấy Trần Tiểu Sinh không biết đã tưởng tượng bay xa tới đâu, mặt Vương Kim Phát sa sầm trong nháy mắt.

"Chớ nói nhảm, đương nhiên tôi biết mẹ của cậu bé là ai, bạn gái tôi kết giao đàng hoàng chỉ có đúng một người.

Câu nói này vừa nói ra, khỏi phải nói là Trần Tiểu Sinh, ngay cả Bạch Trân Trân cũng hứng thú.

Vương Kim Phát đã hơn ba mươi tuổi mà anh ta mới kết giao với một người bạn gái? Tinh khôi thế sao?

Có lẽ là bởi vì ánh mắt của hai người Trần Tiểu Sinh và Bạch Trân Trân quá mức rõ ràng, Vương Kim Phát không hiểu sao bỗng cảm thấy xấu hổ, anh ta cắn răng nói: "Chỉ kết giao với một người bạn gái có gì kỳ quái sao?"

Bạch Trân Trân lắc đầu: "Không có gì kỳ quái, tôi chỉ là hiếu kì thôi, anh đã si tình như vậy, vậy tại sao anh và cô ấy lại chia tay?”

Vương Kim Phát hít sâu một hơi, kể một câu chuyện.

Anh ta và bạn gái của anh ta đã chia tay nhau vào ba năm trước.

Nói chính xác hơn, anh ta là người bị chia tay.