Đứa nhỏ sắp lên tiểu học rồi, lại rối rắm chuyện xưa thì có ý nghĩa gì. Lý Hữu Lương có lỗi với cô và đứa nhỏ, cô có thể nói chuyện châm chọc Lý Hữu Hảo, Nhậm Duy Đông nợ cô gì đâu.
Lâm Vân Hương cúi đầu: “Chuyện của hai người sao có thể hoàn toàn trách anh.”
Nhậm Duy Đông rất bất ngờ, cô đã thay đổi.
Lâm Vân Hương ngẩng đầu nhìn thần sắc trên mặt anh: "Tiểu Bắc lớn như vậy, làm sao em có thể vẫn là em thủa ban đầu. Huống chi mấy năm nay đã xảy ra nhiều chuyện như vậy rồi.”
Nhậm Duy Đông chưa từng trải qua hôn nhân hay ly hôn. Nhâm Duy Đông ở lại châu Âu vài năm, nhân mạch rộng mở, từ chức xuống biển cũng chưa từng gặp thất bại. Nhâm Duy Đông không bị cuộc sống làm khổ nên dù lớn hơn Lâm Vân Hương bốn tuổi, vẫn còn có sức sống của thiếu niên. Vẫn là người có nhuệ khí của người trẻ nhiều năm trước.
Nhậm Duy Đông không phải không biết anh may mắn hơn Lâm Vân rất nhiều, nghe vậy nói: "Vậy nói em và Lý Hữu Lương?”
Lâm Vân Hương nhướng mày: "Biết còn hỏi?”
"Anh biết gì?" Nhậm Duy Đông kỳ quái.
Lâm Vân Hương nhìn về phía hai đứa bé: "Y Y đi vào thấy em thì hỏi, mẹ Tiểu Bắc, dì có bị người thứ ba chen chân à? Con bé nhỏ như vậy biết những chuyện này, không phải là anh nói à?”
Hiện tại đánh chết con gái còn kịp không?
Nhâm Duy Đông nhịn xuống xúc động kéo con gái lại đánh một trận, giải thích: "Lý Hữu Lương nói với người khác khắp nơi, là em phát hiện anh ta bên ngoài có người muốn ly hôn, còn muốn tiền và Tiểu Bắc. Người phụ nữ đó tống tiền anh ta, vân vân. Lúc đầu ai nấy cho rằng anh ta vì muốn đòi nợ nên cố ý nói như vậy. Có người thấy em chuyển đến trường, lại tìm mấy tên hồ bằng cẩu đảng của anh ta hỏi thăm mới dám xác định là thật.”
Thật ra cái vòng này nói thì rất lớn, không có một vạn cũng có tám ngàn. Nói nhỏ thì cũng nhỏ, mở được công ty, còn không phải là công ty được vẻ bề ngoài, toàn bộ tứ cửu thành nhiều nhất cũng không quá trăm nhà.
Mấy năm nay đổ hàng về để kiếm tiền, phàm là có sinh ý lui tới với phía bắc, không nói đều đã gặp qua, nhưng cũng nghe nói về lẫn nhau.
Mấy người bạn từ nhỏ của Nhâm Duy Đông vì báo thù cho anh mà ngồi xổm nghe ngóng chuyện Lý Hữu Lương. Tuy rằng thù không báo được, nhưng cũng nhớ kỹ anh ta. Vừa nghe bạn bè nói chuyện của Lý Hữu Lương, một trong những người bạn từ nhỏ của Nhâm Duy Đông, biệt danh "Tiểu Hắc Tử" đã chia sẻ niềm vui với anh, cười nhạo Lý Hữu Lương đáng đời.
Nhậm Duy Đông không tiện bán đứng bạn bè: "Em không rảnh đưa đón Tiểu Bắc, Lý Hữu Lương lại có thời gian tự do, lúc anh đưa đón Y Y thường xuyên gặp anh ta. Bởi vì chuyện này, trong một số trường hợp Lý Hữu Lương sẽ chủ động chào hỏi anh. Những người biết anh ta và anh có nói với anh. Lúc nói Y Y có nghe thấy.”
“Anh còn biết Tiểu Bắc là con trai em?” Lâm Vân Hương đánh giá anh, cô lại không biết anh có con gái, còn lớn như vậy.
Nhậm Duy Đông nửa thật nửa giả: "Đầu tiên Lý Hữu Lương thích khoe khoang. Thứ hai, anh không mù.”
Không chỉ có một người nói Tiểu Bắc giống cô, Lý Hữu Lương quả thật thích khoe khoang. Lâm Vân Hương: "Tiểu Bắc chưa từng nói tên anh là gì.”
"Y Y cũng không biết em tên là gì. Ai sẽ nói với đứa bé đó là ai, cha tên là gì. Gặp nhau ở cổng trường thì gọi ông nội Tiểu Bắc hay bà nội Y Y.”