Nói như thế nào, Vu Hoài Ngạn cũng đã mang lễ vật về tặng cô, cô cũng không thể làm đối phương thất vọng buồn lòng, bằng không lần sau anh cũng không mang đồ về nữa thì làm sao bây giờ!
Trải qua vô số phim thần tượng cùng tiểu thuyết lễ rửa tội ở đời sau, tuy rằng Ôn Chỉ Văn không có quá thực tiễn, nhưng tri thức lý luận của cô vẫn rất nguyên vẹn.
Vì thế sau khi Vu Hoài Ngạn nói xong, Ôn Chỉ Văn có vẻ mặt cảm động mà ôm lấy eo anh, vô cùng điềm đạm đáng yêu mà nói: “Cảm ơn chồng, thật sự là em quá yêu anh!”
So sáng với Ôn Chỉ Văn, hiển nhiên là Vu Hoài Ngạn sinh hoạt ở thập niên 90 non hơn nhiều.
Ít nhất anh chưa từng thấy người nào cứ treo từ “yêu” ở cửa miệng như vậy.
Câu này nói ra quá thẳng thừng khiến cả người anh đều chấn động, nhất thời cũng không biết nên phản ứng như thế nào.
Cô yêu anh sao?
Không đợi anh làm ra phản ứng gì, Ôn Chỉ Văn liền rời khỏi sự ôm ấp của anh, giơ vòng cổ trong tay lên, nhìn anh nói: “Chồng ơi, anh đeo lên giúp em nhé?”
Vu Hoài Ngạn với ánh mắt nặng nề mà tiếp nhận vòng, vén lên mái tóc quăn đen xoã tung, lộ ra một đoạn cổ ngọc, trắng tới lóa mắt.
Ôn Chỉ Văn quay về hướng bàn trang điểm mà ngồi xuống, thông qua gương có thể nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của anh đang cúi đầu xuống.
Vào lúc ban đêm, trên cổ của Ôn Chỉ Văn bị người nào đó vừa hôn vừa thân.
Ôn Chỉ Văn có chút hối hận vì giữa trưa không ngủ.
*
Ngõ Du Thụ, Tiết gia.
Tiết mẫu trong lòng ngực ôm hai tuổi đại tôn tử, nhìn về phía bên kia ngồi lớn bụng con dâu, trong lòng có chút vừa lòng.
Con dâu Thang Linh Na tuy rằng xuất thân không tốt, nhưng gả lại đây lúc sau, chịu thương chịu khó, còn cho nàng sinh cái đại béo tôn tử.
Hiện tại trong bụng lại hoài, nàng nhờ người mang theo con dâu lặng lẽ đi bệnh viện kiểm tra rồi một chút, nghe nói là đối song bào thai nam anh đâu!
Tiết mẫu sống hơn phân nửa đời, không phải ngóng trông giờ khắc này sao?
Nhi tử tiền đồ, con dâu có mỹ danh, còn có ba cái đại tôn tử, này ngõ Du Thụ sợ là không ai so đến quá nàng!
Nga, không đúng, vẫn là có một người.
Người này chính là mẹ của Vu Hoài Ngạn tên Tạ Thục Anh.
Cha của mẹ Tiết và Tạ Thục Anh là anh em bà con, hai người vẫn là có chút quan hệ thân thích.
Từ nhỏ hai người lớn lên ở trong ngõ nhỏ, được đoán là hai đóa hoa sau này trong ngõ nhỏ, sau khi lớn lên kết hôn cũng rất gần, có thể nói là so nhau từ nhỏ tới lớn.
Khi còn nhỏ so ai lớn lên sẽ xinh đẹp hơn, ai học tập tốt hơn.
Gả chồng liền bắt đầu so nhà chồng, so đàn ông của mình, so con cái......
So điều kiện nhà chồng, Tạ Thục Anh gả cho người đàn ông có điều kiện tốt hơn mẹ Tiết, nhưng vì chuyện mấy năm kia dẫn đến nhà họ bị nghèo đi một thời gian, hai người xem như ngang tay;
So số lượng con cái, Tạ Thục Anh sinh hai trai một gái, mẹ Tiết sinh hai gái một trai, vấn đề này khiến mẹ Tiết vẫn luôn canh cánh trong lòng, tự giác cảm thấy thấp hơn một đầu so với Tạ Thục Anh.
Đến cả trình độ ưu tú của con trai, Vu Hoài Ngạn và Tiết Kỳ đều là người có thể kiếm tiền, mẹ Tiết tự nhận là đánh ngang tay.
Dù sao mẹ Tiết vẫn là không có khả năng thừa nhận Tạ Thục Anh sinh được con trai ưu tú hơn so với con trai của mình!
Nói về con dâu......
Khi Vu Hoài Ngạn kết hôn, nhà họ cũng có gửi thϊếp mời cho bà, nhưng do mấy ngày nay đầu bà có chút choáng váng nên đã đi bệnh viện, cũng không thể đi uống rượu mừng.
Mẹ Tiết cũng không biết Vu Hoài Ngạn cưới được người vợ như thế nào.
Nhưng nghe nói Tạ Thục Anh cũng không lộ diện trong hôn lễ, hẳn là không hài lòng đối với người con dâu này!
Thế nhưng có thể làm Tạ Thục Anh không hài lòng, nghĩ đến người con dâu này cũng không có gì nổi bật.
Mẹ Tiết đã gấp không chờ nổi muốn đi xem rốt cuộc người con dâu này là thế nào, rốt cuộc loại chuyện này có thể áp Tạ Thục Anh một đầu chuyện tốt, mẹ Tiết mới không bỏ qua đâu!
“Linh Na, ngày mai cùng mẹ đến Vu gia một chuyến, chúng ta đi xem con dâu mới của Vu gia.” Mẹ Tiết cao giọng nói.
Thang Linh Na thanh thúy mà lên tiếng: “Được, mẹ!”
Thang Linh Na làm con dâu đầu của ngõ Du Thụ này, vừa lúc cũng muốn gặp người vợ mới này!