Chương 6

Thời đại này, làm gì cũng đều tiết kiệm, một chén chè đậu xanh, bên trong cũng chỉ có mười hạt đậu mà thôi, nhưng lại rất hợp khẩu vị của Thẩm Tu Trúc đang say tàu. Chỉ là cơn say tàu vẫn còn rất lớn, chè đậu xanh mới vừa vào dạ dày, Thẩm Tu Trúc liền nôn ra mấy ngụm nước chua, lúc này, cậu ngủ không được, nằm trên giường rầm rì, nước mắt cũng chảy đầy mặt.

“Gia gia…… hu hu……” Thẩm Tu Trúc dùng sức ấn bụng, khó chịu đến mức phải kêu gia gia, Chu Học Quân cũng không đành lòng thấy cậu như vậy, một tay quạt gió, một tay xoa bụng cho cậu.

Trang Hình nhìn thấy đầu tóc của cô gái nhỏ bị cọ hỗn loạn, còn đôi mắt trước đó nhìn chằm chằm chính mình, lúc này cũng tràn ngập nước mắt, cả khuôn mặt nhỏ đều trắng bệch, chỉ có khoé mắt và mũi là đỏ. Trang Hình đi qua, đem tai nghe nhét vào lỗ tai của Thẩm Tu Trúc, sau đó mở nhạc cho cô bé nghe.

Đột nhiên có tiếng hát vô cùng động lòng người truyền vào trong tai, Thẩm Tu Trúc đình chỉ vặn vẹo thân thể, mở to hai mắt nhìn chằm chằm Trang Hình, cậu sợ hãi kêu lên một tiếng: “A……”

Thẩm Tu Trúc duỗi tay ôm lấy cái hộp vuông mà người cao to đưa đến trước mặt, Thẩm Tu Trúc vừa nghe nhạc, vừa lật qua lật lại máy băng từ quan sát, biểu tình có chút hiếm lạ, xem đủ rồi lại tháo xuống tai nghe bên trái, tai trái liền không có âm thanh, sau đó nhét trở lại, lại tiếp tục tháo xuống tai nghe bên phải, Chu Học Quân nhìn thấy cháu trai không còn làm ầm ĩ nữa, cũng nhẹ nhàng thở ra, ông nhìn Trang Hình nói: “Cảm ơn cháu rất nhiều, lát nữa ông sẽ kêu đứa nhỏ này trả lại cho cậu.”

“Không có gì, cứ để cô bé nghe đi, khi nào rời thuyền trả lại cũng được.” Trang Hình nói xong, đứng dậy ra ngoài đi lãnh cơm.

Thẩm Tu Trúc bị máy băng từ phát ra âm nhạc hấp dẫn lực chú ý, cảm giác buồn nôn khó chịu cũng giảm bớt rất nhiều, gia gia ngồi ở mép giường ăn cơm dầu muối, còn cậu thì cuộn tròn ở góc giường, trong lòng ngực ôm máy băng từ.

Một lát sau, Trang Hình trở lại phòng, chỉ hai ba ngụm đã ăn xong cơm, trên thuyền cũng không có gì để giải trí tiêu khiển, hắn liền nằm xuống, lấy sách che mặt, chuẩn bị đi ngủ……

Đột nhiên có thứ gì chạm vào lòng bàn tay, Trang Hình rút tay về lấy quyển sách trên mặt xuống, sau đó ngồi dậy, liền nhìn thấy cô gái nhỏ ở giường đối diện đang ngồi xổm ở mép giường của mình. Lúc này trong phòng đã tắt đèn, chỉ có chỗ hành lang tối tăm là có ánh đèn, vừa rồi hẳn là cô bé này dùng ngón tay của mình gõ vào lòng bàn tay của hắn, nhìn thấy hắn tỉnh, cô bé liền muốn đem tai nghe nhét vào trong lỗ tai của hắn, Trang Hình mới vừa tỉnh ngủ, tiếng nói có chút trầm thấp khàn khàn: “Không nghe nữa sao?”

Trang Hình giơ tay ra, nhưng đối phương cũng không có đem máy băng từ đưa qua mà vẫn ôm chặt, chỉ cố chấp muốn đem tai nghe nhét vào trong lỗ tai của hắn, Trang Hình phối hợp cúi đầu để cô bé nhét tai nghe vào tai mình, tai nghe yên tĩnh không có âm nhạc, thì ra là băng từ đã chạy xong một lần, phải đảo ngược lại mới có thể nghe tiếp.

Trang Hình duỗi tay đi lấy máy băng từ, cô bé liền lộ ra vẻ mặt không có cảm xúc mà trừng to hai mắt, Trang Hình nhìn ra được là cô bé đang ủy khuất, liền đưa máy băng từ lại cho cô bé nói, “Được rồi đó, nghe tiếp đi.”

Sau khi nói xong, Trang Hình liền lấy đồng hồ đeo tay nhìn thời gian, lúc này đang là 12 giờ đêm.

Thẩm Tu Trúc ngồi trở lại trên giường, gia gia đã lên giường trên ngủ rồi, đêm nay, ngoại trừ chén chè đậu xanh ra, cậu cũng không có ăn thứ gì khác, vừa rồi người cao to ở đối diện bị cậu đánh thức cũng không có tức giận với cậu, là một người tốt.