Chương 10

Thẩm Tu Trúc vui vẻ tiếp nhận tiền, sau đó tung tăng đi xuống lầu, Chu Học Quân nghe thấy tiếng bước chân của Thẩm Tu Trúc đi xa, liền tươi cười thở dài một tiếng, ngay sau đó, lại cầm lấy bút lông bắt đầu viết.

1 mao tiền một cây kem, kỳ thật kem ở đây chính là dùng nước đường đóng băng lại, liếʍ mυ"ŧ một hồi, cũng chỉ còn lại có một khối nước đá trong suốt, nhưng mấy đứa nhỏ cũng không thèm quan tâm vấn đề này, ngày mùa hè được liếʍ mυ"ŧ kem lạnh còn ngon hơn ăn cơm. Thẩm Tu Trúc cắn kem, còn lòng tham mà mua thêm một gói mì ăn liền giá 2 mao tiền, sau đó đem tiền dư lại cất vào trong túi quần, một tay cầm kem, một tay cầm mì ăn liền mà đi về phía con hẻm nhỏ.

Ngay chỗ quẹo của con hẻm nhỏ có một cây hòe già thật lớn, lúc này, bên cạnh cây hòe đang ngồi xổm bốn năm tên nhóc choai choai, đứa lớn nhất cao hơn Thẩm Tu Trúc một cái đầu, đứa nhỏ nhất thì lùn hơn một cái đầu, Thẩm Tu Trúc có chút khẩn trương mà đi qua.

“Ê…… Tên ngốc, mau đem tiền dư đưa đây!” Một tên lưu manh hướng Thẩm Tu Trúc kêu lên, hắn ăn mặc áo thun không có tay áo, quần dài bó sát người, theo phong cách yakuza (1) trên phim điện ảnh.

Thẩm Tu Trúc nhận ra người này, lúc trước người này từng chặn đường cậu một lần, nhưng cậu may mắn chạy trốn kịp, lúc này, Thẩm Tu Trúc liền rút kinh nghiệm, hai chân lập tức hướng con hẻm nhỏ chạy. Nhưng lần này lại không được may mắn như lần trước, bởi vì có 2 tên thiếu niên lớn hơn cậu một chút đã trực tiếp cản cậu lại, sau đó tên lưu manh vừa rồi nói chuyện liền đi lại lục soát người cậu, chỉ thấy trong túi dư lại có 7 mao tiền, đủ để mua cho một người một chai nước có ga.

Nhưng vấn đề nằm ở chỗ, bọn họ muốn bắt chước cướp bóc giống như trong phim điện ảnh, sau khi tên đại ca cầm đầu lấy hết tiền và mì ăn liền của Thẩm Tu Trúc, còn nhìn Thẩm Tu Trúc cười xấu xa. Trong khoảng thời gian trước, trong con hẻm nhỏ mới vừa chuyển đến hai ông cháu, nhìn rất hiền lành, có lần hắn nghe thấy ông lão dẫn tên ngốc này đi dạo, sao đó còn nói chuyện phiếm với cha mẹ hắn, ông lão nói tên ngốc này là cháu trai, hắn nghe xong có chút tò mò, tên ngốc này lớn lên xinh đẹp như vậy, làn da thì trắng nõn, tóc lại để dài, thật sự là một đứa con trai sao?

“Hôm nay, tao thật sự rất muốn xem cho rõ, mày rốt cuộc là nam hay nữ, để tóc dài như vậy mà ông của mày lại nói mày là cháu trai? Tao khinh……” Tên đại ca cầm đầu nói xong, liền ra lệnh một tiếng, ba thằng nhóc khác liền dùng tay che lại miệng của Thẩm Tu Trúc, sau đó kéo cậu vào phía sau thân cây.

Giữa trời nắng nóng, Trang Hình đang cau mày đi trên đường của phố Hạnh Phúc, hắn tới là để đưa thư cho ông ngoại. Năm nay, ông ngoại mới dọn về con hẻm nhỏ trong phố Hạnh Phúc, địa chỉ nhà mới vẫn chưa kịp thông báo cho các lão chiến hữu, cho nên thư từ vẫn như cũ gửi tới nhà hắn.

Nhìn số nhà hai bên đường, Trang Hình biết là sắp tới nơi, nhưng xa xa lại nhìn thấy bên dưới cây hòe già vây quanh mấy thiếu niên, hắn đếm số nhà đi ngang qua, nghe thấy trong nhóm thiếu niên có người kêu cứu, hơn nữa âm thanh này còn rất quen thuộc.

“Gia gia! Cứu mạng!!! A…… ưm……” Thẩm Tu Trúc đá chân, nhưng 4 tên lưu manh có tám cái tay, hôm nay cậu mặc chính là quần lưng thun, rất nhanh quần đùi cùng với qυầи ɭóŧ của cậu đã bị kéo xuống……

Trang Hình nghe thấy tiếng kêu cứu, hai ba bước liền đi qua, kéo ra đám người liền nhìn thấy cô gái nhỏ gặp được trên thuyền, không đúng, là một cậu bé mới đúng, bởi vì hắn nhìn thấy đồ vật ở giữa hai chân cậu bé lông cũng chưa có, lại còn trắng nõn súc ở hai chân. Lúc này, cả gương mặt nhỏ xinh đẹp đang nghẹn đến mức đỏ bừng, phảng phất như muốn ngất xỉu.

Trang Hình dùng hai cánh tay mạnh mẽ của mình lôi kéo mấy tên thiếu niên bất lương ra, trong miệng còn hung ác mắng: “Mau cút đi, đừng để tao ra tay!”

Mấy tên lưu manh vừa nhìn thấy một người cao lớn 1 mét 8, giơ cao chân dài đá một phát, đại ca của bọn họ liền ngã lăn trên mặt đất thống khổ kêu la, liền nhanh chóng nâng dậy đại ca giải tán.

Trang Hình kéo quần lên cho tiểu mặt than, nhẹ nhàng vỗ vỗ sau lưng giúp đứa nhỏ thuận khí, trong miệng hỏi: “Anh đã đuổi bọn họ đi hết rồi, anh là người đã cho em sữa uống, còn nhớ anh không?”

Thẩm Tu Trúc khụ hai tiếng, kịch liệt hô hấp, vừa rồi xém chút nữa đã bị nghẹn chết, sau khi đã an toàn, cậu mới ngẩng đầu lên nhìn Trang Hình, cậu biết người cao to này, liền kêu lên “Ca ca……”

-------------------------------------------

(1) Yakuza là một thuật ngữ chung để chỉ các nhóm tội phạm có tổ chức tại Nhật. Họ là liên minh truyền thống của các con bạc và thương gia đường phố.