Chương 15

Cô Dương nghe xong rất đau lòng, nhưng không biết nên an ủi Ngô Tiểu Hoa như thế nào.

Thời điểm này, nói cái gì, cũng giống như đang khoe khoang, không bằng không mở miệng.

Lúc trở lại viện phúc lợi những đứa trẻ khác vừa vặn tan học trở về, không kịp quen biết Ngô Tiểu Hoa, bọn họ đã bị giáo viên khác dẫn đi làm việc, không có một chút rảnh rỗi.

Cuộc sống trong viện phúc lợi rất chặt chẽ, khoảng bốn giờ chiều đã có giáo viên chuẩn bị cơm tối, sau khi ăn xong là đun nước nóng tắm rửa cho người già và trẻ em, tất cả kết thúc đại khái là bảy giờ rưỡi tối.

Lớp học buổi tối bắt đầu lúc tám giờ, học hai tiếng.

Cô nhi viện có thêm Ngô Tiểu Hoa hỗ trợ, các giáo viên đều cảm thấy thoải mái không ít, có giáo viên nói với viện trưởng Lưu, trẻ con mới tới quá lợi hại, thuần thục hơn những cô nhi khác rất nhiều.

Không chỉ có cô nhi, rất nhiều am hiểu làm việc lão sư đều phải tại Ngô Tiểu Hoa trước mặt bại trận, dù sao các nàng đều sẽ mệt mỏi, mệt mỏi động tác nhiều bao nhiêu ít sẽ biến chậm.

Lưu viện trưởng đối với Ngô Tiểu Hoa tình huống ngược lại là rất lo lắng: "Một cái mười lăm tuổi tiểu hài tử, có thể lực như vậy, bình thường sao?"

Các nàng cũng không phải chưa từng gặp qua mười lăm tuổi hài tử, ở cái tuổi này, coi như là trưởng thành sớm nam hài tử cũng không có Ngô Tiểu Hoa làm việc lưu loát, loại này đối với mỗi một loại sống quen thuộc, không có mấy chục năm không có khả năng tồn tại.

Các giáo viên đều cảm thấy không bình thường, bắt đầu hoài nghi Ngô Tiểu Hoa trước kia có phải từng bị ngược đãi ở nơi nào đó hay không.

Là loại gia đình tương đối hỗn loạn, cô ấy chịu không nổi mới chạy trốn ra ngoài?"



Lưu viện trưởng vừa nghe, trừng mắt nhìn nàng: "Nếu là như vậy, vậy nàng chạy tốt! Ở chỗ ăn thịt người, còn không bằng là cô nhi.

Nghe vậy, lão sư đoán le lưỡi, chạy đi hỗ trợ.

Tóm lại, Lưu viện trưởng nguyện ý tiếp nhận, vậy Ngô Tiểu Hoa ngày sau sẽ ở viện phúc lợi an trí xuống, là viện phúc lợi người nhà một trong.

Mỗi giáo viên trong viện phúc lợi đều có thể giảng bài, mỗi giáo viên mang theo một bạn nhỏ lớp một, từ năm nhất đến trung học cơ sở đều có, gia cố tri thức cho các bạn nhỏ, nếu đặt nền tảng tốt, đến trung học cơ sở mới có thể lợi dụng thời gian ngoài giờ học kiếm tiền sinh hoạt cho mình.

Khoản sinh hoạt phí này sẽ không nộp cho viện phúc lợi, cơ hồ đều là bọn nhỏ tự mình tiết kiệm để học trung học phổ thông, làm việc.

Dựa theo quy tắc, cô nhi viện không thể tiếp tục chuẩn bị cho bọn nhỏ danh ngạch trung học phổ thông, muốn tiếp tục đi học, hết thảy đều phải xem cố gắng của bọn nhỏ.

Thầy giáo tiết tối đã tìm hiểu tình hình của Ngô Tiểu Hoa từ chỗ thầy Dương, các cô đã thương lượng, ngày đầu tiên tiết tối sẽ làm bài thi cuối kỳ lớp ba cho Ngô Tiểu Hoa sờ soạng.

Nhìn xem Ngô Tiểu Hoa rốt cuộc còn nhớ được bao nhiêu tri thức, nhớ được thì trực tiếp tiến vào lớp bốn dạy học, như vậy có thể đẩy nhanh tiến trình.

Tổng cộng ba tấm bài thi, ngữ số anh, lão sư nói đêm nay sẽ nhiều bồi Ngô Tiểu Hoa một giờ, làm cho nàng nghiêm túc làm, ngoại trừ viết văn không cần viết, cái khác đều tận lực viết.

Ngô Tiểu Hoa lấy được bài thi sau có chút khẩn trương, nàng thật nhiều năm không có xem qua loại này thật dài bài thi rồi, mỗi lần hồi tưởng lại, giống như giấy vẫn như cũ trắng, đáng tiếc cảnh còn người mất.