- 🏠 Home
- Đô Thị
- Cận Đại
- Thập Niên 90: Thanh Niên Khởi Nghiệp
- Chương 29: Bỏ Thuốc
Thập Niên 90: Thanh Niên Khởi Nghiệp
Chương 29: Bỏ Thuốc
Về đến khách sạn, Trần Khiêm đang định đi lên phòng thì hắn bỗng bắt gặp một bóng hình quen thuộc. Mẹ nó, kia không phải là Linda hay sao. Ra cô ta cũng ở khách sạn này. Trần Khiêm âm thầm đi theo Linda để chờ cơ hội ra tay nhưng khi cô ta vừa vào phòng đã đóng nhanh cửa lại khiến hắn bị hụt.
Mẹ nó. Sao lại khó vậy chứ, các lần trước vẫn rất trơn tru mà. Trần Khiêm âm trầm suy nghĩ. Đây là người nước ngoài, phải hành động cẩn thận hơn, không sẽ rất dễ dính vào rắc rối.
Trần Khiêm quay lại phòng. Lý Nghiên vẫn còn thức, trông nàng có vẻ rất chuyên tâm coi tạp trí. Trần Khiêm đến hôn nàng một cái rồi đi tắm.
Khi hắn từ phòng tắm bước ra, Lý Nghiên nhìn hắn băn khoăn nói:
“Anh đó, chưa gì đã mua nhà ở Thành Minh. Giờ vẫn chẳng là phải ở đây sao?”
“Không sao! Sớm muộn gì cũng phải chuyển đến Thành Minh thôi. Mùa hè em có thể đến đó nghỉ mát cũng được. Anh đôi khi cũng phải qua đó, coi như là chỗ dừng chân.” Trần Khiêm cười nói. Lý Nghiên cũng chẳng có ý kiến gì nữa. Hai người cuốn lấy nhau triền miên trên giường.
Lúc này Linda đang gọi điện thoại cho một người:
“Alo..chủ tịch Trang à..Cả ngày hôm nay tôi đi tìm hiểu thông tin mà ông nói…Nhưng mọi thứ vẫn chưa rõ ràng…Tôi nghĩ là phải gặp trực tiếp ngài Trần để tìm hiểu thêm…” Linda báo cáo mọi việc qua điện thoại với Trang Đức Trung.
Trang Đức Trung ở đầu dây bên kia cau mày. Ông ta quyết định gọi cho Trần Khiêm một cuộc điện thoại.
“Ahhh…… Ahhh…… Mạnh nữa đi anh…… Ahh…… TᏂασ chết em đi…… Dùng ©ôи ŧɧịt̠ khủng của anh dã nát l*и em đi......Ahh…Ưhhh…… Sướиɠ…… Nga…… Ưhhhh…… Bạch...Bạch.... Bạch…… Phê quá…… Đâm mạnh nữa lên…… Ahhh....Ưʍ..... Ahhh...... Bạch.... Bạch…… Anh ȶᏂασ em mạnh quá…… Ahhh.... Ưhhh…… Ahhh…… Mạnh lên…… Ưm ưm…… Mạnh nữa lên đi anh ơi…… TᏂασ nhanh đi…… Ahhh..... TᏂασ nát l*и em đi…… Ai u…… Anh ȶᏂασ em sướиɠ quá ...... Ahhhh....….. Em chịu không nổi nữa.... Tha em đi mà…….. Ahhhh…. Ahhhh!!!!!"
Trần Khiêm đang rút chiếc côn ŧᏂịŧ nhầy nhụa của hắn ra khỏi l*и Lý Nghiên thì máy nhắn tin rung lên.
“Kệ nó, em đang sướиɠ. Mình làm hiệp nữa đi!” Lý Nghiên giữ Trần Khiêm lại.
Bây giờ là thời điểm nhạy cảm. Có thể là một tin nhắn công việc quan trọng hoặc là Chu Thần Phong. Trần Khiêm không thể lơ là. Hắn hôn Lý Nghiên một cái nói:
“Ngoan, đợi anh xem xong rồi chúng ta làm tiếp.”
Sau đó hắn đi tới bàn đọc tin nhắn. Là Trang Đức Trung. Trần Khiêm lập tức gọi điện cho ông ta. Hai người nói chuyện qua điện thoại. Sau khi biết được Trần Khiêm đang ở Bình Châu thì Trang Đức Trung nói có một cộng sự của mình muốn được tham quan nhà máy của hắn và muốn tìm hiểu về thương vụ làm ăn mà hắn nói.
Sau khi Trần Khiêm cúp máy, một lúc sau, hắn nhận được một cuộc gọi từ cộng sự của Trang Đức Trung. Cô ta tự xưng là Linda và hẹn gặp hắn.
Mẹ nó, không phải Linda kia đó chứ. Nếu vậy thì thật trùng hợp. Trần Khiêm thầm nghĩ. Hắn cũng không để tâm mà quay lại cᏂị©Ꮒ Lý Nghiên tiếp.
Sáng hôm sau, Trần Khiêm ra ngoài từ sớm đi mua một thứ. Cầm thứ đó trong tay, Trần Khiêm cảm thấy yên tâm hơn. Hắn nhớ lần duy nhất hắn từng sử dụng là với Lý Nguyệt Kiều. Trần Khiêm quay trở lại nhà hàng của khách sạn. Rất nhanh hắn đã nhìn thấy Linda ở một chiếc bàn cạnh cửa sổ. Đúng là cô ta thật, thật trùng hợp.
“Xin chào…Tổng giám đốc Trần..Tôi là Linda….”
“Chào cô.” Trần Khiêm mỉm cười nhìn con mồi của mình.
Sau khi hai bên giới thiệu. Trần Khiêm dẫn Linda đi tham quan nhà máy của hắn, rồi giới thiệu sơ lược như những gì đã nói với Trang Đức Trung.
Hai người đi với nhau cả ngày trời. Buổi tối Trần Khiêm mời cơm Linda.
Hai người vừa ăn vừa trò chuyện công việc. Linda hỏi rất nhiều về những người hôm nay cô ta gặp. Nhưng trong đó lại không có nhân vật tai to mặt lớn nào cả. Trần Khiêm cười cười, ứng phó qua loa. Con mồi này hắn phải xử cho xong trước đã. Còn chuyện tài chính. Không lừa được Trang Đức Trung thì tìm người khác lừa.
Rất nhanh Trần Khiêm đã có cơ hội bỏ thuốc khi cô ta đi ra ngoài. Linda đang ăn bỗng nhiên cảm thấy cơ thể mình hơi nóng lên.
“Tổng giám đốc Trần.. anh có thấy trong này…. hơi nóng không?” Linda đổ mồ hôi, ngó nghiêng xung quanh.
“Thật sao? Tôi thấy cô hình như không được khỏe? Để tôi xem.” Trần Khiêm cười tà tiến lại gần Linda. Hơi thở nam tính của hắn làm Linda đỏ bừng mặt. Phía dưới của nàng đã bắt đầu rỉ nước.
“Xin lỗi..tôi phải đi đây.” Linda đứng dậy toan bỏ đi nhưng Trần Khiêm làm sao có thể để cho nàng đi dễ dàng vậy được. Hắn kéo nàng vào lòng, ôm chặt.
“Tổng giám đốc Trần…Anh…” Linda hốt hoảng kêu lên. Không đợi cô ta nói hết, Trần Khiêm đã cưỡng hôn lên đôi môi của nàng. Trong khi đó tay hắn lần mò xoa nắn đôi gò bồng đảo của nàng.
“Ưm…ưm….mmmmm………” Linda vỗ vào ngực hắn bạch bạch muốn đẩy hắn ra. Nhưng thân thể nàng như không có sức lực khi bàn tay Trần Khiêm đã chạm tới mu thịt giữa hai chân nàng. Hắn vừa vân vê mơn trớn vừa ướŧ áŧ hôn nàng nuốt nước bọt ừng ực. Trần Khiêm nhanh chóng lột sạch đồ của Linda ra. Nàng hoảng sợ nói:
“Không được đâu…Tổng giám đốc Trần…” Linda đỏ mặt đẩy hắn ra. Nhưng bên dưới nàng thì ngứa ngáy không chịu được. Liên tục rỉ nước.
“Em xem em kìa, đã ướt như vậy rồi. Để anh làm em sướиɠ nhé.” Trần Khiêm cười cười nhìn Linda. Tay hắn vẫn vân vê hai đầu ty của nàng rồi vuốt ve đến bờ mông căng tòn kia. Linda bị kí©h thí©ɧ đến run lẩy bẩy.
“Không được đâu. Em nghe nói người Hoa Hạ bé lắm. Chọc vào giống như con giun ngoáy lỗ thôi.” Linda dù đang rất nứиɠ nhưng luôn miệng từ chối. Trần Khiêm bực mình. Mẹ nó chứ. Khinh người quá đáng.
“Ai nói với em vậy. Xem đây!” Trần Khiêm tháo đai quần ra. Một ©ôи ŧɧịt̠ to lớn gân guốc 26cm hùng dũng hiện ra trước mặt Linda.
“Á… con quái vật gì vậy?… Lớn quá!” Linda hoảng sợ hét lên, nàng há hốc mồm nhìn chằm chằm vào ©ôи ŧɧịt̠ to lớn của Trần Khiêm không ngừng nuốt khan nước bọt. Giờ nàng chỉ muốn ngay lập tức được ©ôи ŧɧịt̠ đó chọc vào cơ thể mình, ȶᏂασ nát l*и của nàng. Bất giác Linda vươn tay ra định với tới nó nhưng Trần Khiêm lại lui lại:
“Không được đâu nha. Khi nãy em còn chê nó mà.” Trần Khiêm cười cười. Hắn biết bây giờ Linda đã nứиɠ lắm rồi. Cảm giác như kiến bò trong l*и vậy.
“Cho…cho em đi…” Linda dãy dụa cầu xin. Nàng thực rất ghét cái cảm giác này nhưng giờ mọi hành động của nàng đều không giống nàng bình thường nữa.
“Vậy hả? Vậy hãy bò đến đây mà bú nó đi!” Trần Khiêm đi đến ghế sopha ngồi chiễm chệ chờ đợi. Linda nhìn theo hắn, giờ trong mắt nàng chỉ có mỗi hình ảnh ©ôи ŧɧịt̠ to lớn kia.
“Được…” Linda cắn răng bò lại gần hắn. Khi nàng đang chuẩn bị ngậm lấy ©ôи ŧɧịt̠ của Trần Khiêm thì hắn nắm lấy cằm nàng nói:
“Gọi anh là chủ nhân.”
“Chủ..chủ nhân..” Linda dù không muốn nhưng bây giờ ham muốn đã xâm chiếm hết lí trí của nàng.
“Tốt! Mυ"ŧ nó đi.”
- 🏠 Home
- Đô Thị
- Cận Đại
- Thập Niên 90: Thanh Niên Khởi Nghiệp
- Chương 29: Bỏ Thuốc