Mà cô ta chọn nhà hàng Tứ Xuyên này mời Từ Hiểu Nhã tới, cũng là vì thăm dò cô có mang thai hay không, nếu mang thai sẽ không ăn đồ cay kí©h thí©ɧ, khi cô ta nghe được Từ Hiểu Nhã đồng ý đến hẹn, trong lòng đã mừng thầm.
Họ Từ không mang thai, cho dù mang thai cũng chưa chắc là con trai, vậy con trai của bà ta vẫn là con trai duy nhất của Dương Đới Trung!
[ Tiếu Mỹ Cầm: Tao ngày đêm cầu khấn, chúc mày vĩnh viễn cũng không sinh được con, cho dù sinh cũng đều là hàng bồi thường không có gốc rễ, chỉ có con trai của tao! Chỉ có con trai của tao mới có thể kế thừa tài sản nhà họ Dương!]
Tuệ Sênh khẽ huýt sáo một tiếng, cái này cũng có thể gọi là cầu khấn? Nhưng mà Từ tiểu thư đối diện hình như thật sự bị bà ta chọc tức.
"Bố của đứa nhỏ nào? Cái gì chỉ hai vạn? Thật sự cho rằng tôi sẽ tin cô chỉ tới lần này?
Lần này cô dám giở giọng sư tử ngoạm đòi hai vạn, sau này cô liền dám đòi ba vạn, một nhà như đỉa đói, chuyên môn moi tiền!
Đồ đàn bà không biết xấu hổ! Đới Trung đi cùng với tôi, đã sớm không có ý định muốn hai mẹ con cô, thật sự cho rằng anh ấy thích cái thằng nhóc con nhà quê này sao?
Có tin một cú điện thoại của tôi, bảo thằng em của cô lập tức cút đi, cả nhà các người đừng hòng bước vào thành phố Z một bước nữa không?"
Tiếu Mỹ Cầm nghe Từ Hiểu Nhã nhắc đến công việc của em trai, cũng nổi giận, lúc ấy cô ta nhượng bộ đồng ý ký tên ly hôn, hơn phân nửa là vì em trai có thể giữ lại công việc trong thành phố.
Kết quả vừa ly hôn về quê, em trai cô ta cũng bị cho nghỉ việc, cuộn gói trở về, cô ta không tin Dương Đới Trung sẽ tuyệt tình như vậy, khẳng định là người phụ nữ này xúi giục!
Nhưng trên thực tế, Dương Đới Trung chính là người đã làm đến cùng, em trai bà ta mất việc trong thành phố thật sự không liên quan gì đến Từ Hiểu Nhã.
"Wow, Từ tiểu thư không đi cùng với họ Dương, trí thông minh trở về, quả nhiên thân là con gái cục trưởng Từ, trong lòng vẫn có chút tính toán, chỉ là tính tình không tốt, quá dễ nổi giận."
Tiếng Tuệ Sênh cắn hạt dưa răng rắc không ngừng truyền vào tai Phạm Lục, anh ngạc nhiên vừa rồi cô không phải còn đang vẽ, sao bây giờ lại có vẻ thích thú xem náo nhiệt như vậy, nói xem cô lấy hạt dưa từ đâu ra?
Không đợi suy nghĩ của Phạm Lục trôi đi, tiếng cãi vã của hai người kia đã khiến cho thực khách khác chú ý, ánh mắt Phạm Lục cũng bị thu hút.
Tất cả mọi người không nhịn được mà dừng đũa, nhìn về phía hai người phụ nữ đang ngồi đối diện mắng chửi ở trong góc, một người trong đó còn mang theo một đứa bé ba bốn tuổi, bị dọa đến khóc òa.
Tiếng khóc rất nhanh lấn át những âm thanh khác trong quán ăn, khiến người nghe đau đầu, không ít người đều nhíu mày nhìn.
Phạm Lục thấy tình hình không ổn, lập tức gọi nhân viên phục vụ tiến lên khuyên giải, nhưng không đợi hai nhân viên tạm thời đến nơi, khuyên giải liền biến thành can ngăn, hai người kia như chó cắn mèo, đã sớm chất chứa oán hận, trước mắt đôi co không được, liền trực tiếp động tay chân.
Hai phục vụ viên tiến lên muốn tách hai người ra, nhưng tay của hai người phụ nữ như mọc rễ trên tóc đối phương, kéo thế nào cũng không kéo ra được.
Hơn nữa bọn họ đều là nam, cũng không tiện động chạm thân thể quá nhiều, tiến lên can ngăn không được, ngược lại bị hai người phụ nữ cào cho mấy vết đỏ.
Những khách hàng khác trong quán cũng không vội gọi món, mỗi người đều hóng hớt chuyện vui, nghe hai người vừa đánh vừa mắng, những thông tin được hé lộ đã khiến trên bàn ăn khác truyền ra mấy phiên bản.
Nào là vợ cả dẫn theo con trai tìm tiểu tam, vợ cả phát hiện tiểu tam đã sinh con riêng với chồng, rồi thì phân chia tài sản không đều, chị em dâu đánh nhau đòi tiền...
Tuệ Sênh xem "trực tiếp" tại hiện trường, tiện thể còn nghe được mấy câu chuyện "sáng tác" khác, tuy bây giờ hoạt động giải trí không nhiều lắm, nhưng không cản trở mọi người phát huy trí tưởng tượng.
Trong bếp ngoại trừ Phạm Bính còn đang trông bếp lò, Phạm Ngũ, Phạm Tứ đều bị gọi ra, bọn họ cũng không muốn nhà hàng bởi vì có người đánh nhau vào bệnh viện mà nổi tiếng.