Chương 15: Hùng Cạnh 2

Đến nửa đêm, đối diện còn đang xem phim võ thuật, tiếng đấm nhau hây ya. Còn ở phía tây, có một số chàng trai yêu thích nhạc disco, tiếng nhạc to vang lên không ngừng làm cho cả bức tường và cái giường đều rung lên theo nhịp nhạc.

Cuối cùng, tiếng nhạc disco đã dừng lại, nhưng tiếng ngáy của hai vợ chồng nhà Bảo Xuân Minh đã trở thành bài hát chủ đạo ngay giữa đêm.

Cho đến một ngày, Chiêu Đệ không thể chịu được nữa, không biết chị mình muốn ở lại bao lâu nữa.

“Mấy người nhà họ Cố ở Thủ Đô chắc chắn sẽ không đến sao?” Chiêu Đệ sờ cánh tay của chị gái và nói thầm: “Nước M thật sự tốt đến như vậy sao? Cô gái xinh đẹp như vậy làm con dâu mà họ còn không muốn, khóc la muốn ra nước ngoài.”

Lâm Bạch Thanh phủi tay em gái và nói: “Nóng, đừng có đυ.ng vào chị.”

Họ đã dự định thảo luận về hôn sự trong giỗ trăm ngày của thầy cô, nhưng mấy người ở Thủ Đô đã sớm cho thấy thái độ của họ là không đến.

Chiêu Đệ nhíu mày nói: “Đúng rồi, Cố Vệ Quốc là một quân nhân, em nghe rất nhiều người nói anh ấy rất tốt, nhưng khi nào anh ấy xuất ngũ về, em muốn kiểm tra anh ấy, em ấy à, thật sự muốn có một người anh rể là quân nhân.”

Không nhận được câu trả lời của chị gái, cô ấy tiếp tục lẩm bẩm: “Gần đến giỗ trăm ngày, không biết sẽ có bao nhiêu chàng trai đến.”

Trong kiếp trước, tổng cộng chỉ có ba người đến, có một người đến từ Thủ Đô nhưng là bị người lớn ép buộc đến, trông như bị bắt lên kiệu hoa, chỉ thiếu bốn chữ “thà chết không đi” trên mặt, còn hét lên muốn bán dược đường.

Trong số những ứng viên còn lại, Lâm Bạch Thanh đã chọn Cố Vệ Quốc.



Cô hỏi Chiêu Đệ: “Quân y Cố Bồi ở chỗ các em không có đi công tác nhỉ? Anh ấy đang ở văn phòng đúng không? Ngày mai có đi làm không?”

“Chị à, quân y Cố tuy cũng là người nhà họ Cố, nhưng em nghe nói anh ấy rất phản đối trung y, chắc chị sẽ không…” muốn chọn anh ấy đâu?

Đúng vậy, khi Cố Bồi còn trẻ vừa mới ở nước ngoài trở về, đối với trung y không phải là phản đối mạnh mẽ, mà là không quan tâm.

Với cô, bởi vì chỉ gặp một lần duy nhất tại đám tang của thầy nên có lẽ họ không quen biết nhau.



Vả lại, cô còn quá nhỏ, giống như phần lớn mọi người, có lẽ là hoàn toàn không tin tưởng vào khả năng y thuật của cô.

Vì vậy, trong giỗ trăm ngày của kiếp trước, nhà họ Cố đã đặc biệt kêu Cố Ngao Văn mời anh tham dự, nhưng Cố Bồi đã từ chối với lý do bận công việc.

Cho đến sau này, một lần tình cờ khi cô đi ngang qua bệnh viện quân y và cứu một bệnh nhân trong tình trạng nguy kịch, kể từ ngày đó, Cố Bồi sẽ thường xuyên đến Linh Lan Đường để học hỏi cô về kiến thức trung y.

Trong khi đó, sau khi Cố Vệ Quốc bị phát hiện có bồ nhí bên ngoài và vụ con riêng gϊếŧ vợ cả, anh ta vẫn mơ tưởng rằng Lâm Bạch Thanh có thể tha thứ cho mình. Anh ta thậm chí còn đe dọa tự sát và ầm ĩ muốn gϊếŧ con trai để Lâm Bạch Thanh hả giận nhưng vẫn không chịu ly hôn.

Là Cố Bồi lên tiếng ủng hộ cô, đứng ra phân xử để hai người ly hôn và còn chuyển toàn bộ lợi nhuận từ việc kinh doanh công ty dược phẩm cho cô.

Anh ấy còn đề xuất giúp Lâm Bạch Thanh kiện tụng để tranh chấp một phần quyền sở hữu của Linh Lan Đường.

Bản thân Lâm Bạch Thanh không muốn di sản của thầy bị chia cắt nên đã từ bỏ.

Lúc đó, Lâm Bạch Thanh tưởng rằng Cố Vệ Quốc có thể hoạt động tốt cho Linh Lan Đường và cô có thể chỉ làm một bác sĩ tốt, tập trung vào việc chữa bệnh cứu người.

Ai mà biết được Cố Vệ Quân lại ngu đần như thế, ngu đến mức đã phá hủy Linh Lan Đường chỉ sau vài năm làm việc một mình.

Vì vậy, bất kể việc chọn chồng quyết định như nào, Lâm Bạch Thanh phải ngay lập tức để Cố Bồi nhìn thấy khả năng y thuật của cô và công nhận cô.

Bởi vì chỉ cần anh nhận ra khả năng y thuật của cô, anh sẽ kiên định đứng sau cô và ủng hộ cô.



Lâm Bạch Thanh chỉ hỏi thoáng qua, nhưng Chiêu Đệ lại vui mừng ngay lập tức và nói: “Chị à, nói về quân y Cố, anh ấy là một trong những người xuất sắc nhất trong nhà họ Cố ở Thủ Đô, nhưng anh ấy thuộc thế hệ chú bác và di chúc đã quy định chỉ có thể chọn từ đời con cháu mà thôi, chị muốn chọn anh ấy, có lẽ nhà họ Cố sẽ không đồng ý đâu.”

Ý của em gái là muốn cô chọn Cố Bồi trong giỗ trăm ngày sao?