Điểm tổng kết được chấm rất nhanh, sáng thứ ba tuần sau đã có học sinh thông báo rằng tại văn phòng giáo vụ đang có điểm của từng lớp, ước chừng buổi trưa sẽ dán thành bảng vàng.
Bảng vàng này bao gồm tất cả các xếp hạng thành tích của từng học sinh. Học sinh muốn ở lại ba lớp đầu tiên cần phải nằm trong top 180 thì mới được. Trong khi ban nhất chỉ chấp nhận top 60 người đứng đầu mà thôi. Từ người thứ 61 đến người thứ 180 sẽ vào ban hai và ban ba. Các lớp còn lại sẽ tự phân bổ các thứ tự sau.
Lúc trước Trần Gia Hân bị thương nên xin nghỉ phép, bởi vậy điểm số của cô đã giảm rất nhiều. Lần này cô cũng lo lắng mình sẽ không ở lại được, nên khi xem danh sách cô đã nhìn lên từ vị trí thứ 180.
Trần Gia Hân còn không có thấy tên mình sau khi nhìn hàng chục cái tên, mồ hôi toát ra đầm đìa sau lưng cô, hai tay cô nắm chặt thành nắm đấm, tim đập mạnh như trống.
Lý Thắm ngồi cùng bàn với Trần Gia Hân đột nhiên vỗ vai cô và nói với vẻ mặt đầy phấn khích: "Gia Hân, Gia Hân, thứ hạng của bạn kìa, thứ hạng của bạn kìa!"
Nhìn về hướng Lý Thắm đang chỉ, Trần Gia Hân liền bị sốc.
Lý Thắm nói: "Vị trí thứ 59 luôn! Gia Hân, bạn muốn lên lớp ban nhất sao?"
Ngoài tên của học sinh, trong danh sách còn có số báo danh, nên dù có tình huống trùng tên trùng họ thì cũng có thể phân biệt được điểm số của ai. Ngoài tổng điểm ra bên ngoài, môn tiếng Anh và môn toán của Trần Gia Hân cũng được tô màu vàng, chỉ có học sinh nằm trong top 10 của điểm môn học thì mới có đãi ngộ này.
Xếp trước một chút so với tổng điểm xếp hạng của cô là tên của Vệ Trung, hạng 46. Ba môn khoa học tự nhiên của anh ta đều nằm trong top 10, nhưng ba môn văn, sử, địa thì khá ảm đạm.
Tiết học đầu tiên vào buổi chiều là môn toán, thầy giáo Mã yêu cầu lớp trưởng phát bài thi ra trước.
Thầy giáo Mã nói thẳng: “Buổi trưa hôm nay đã có người đến gặp thầy và nói rằng bọn họ nghi ngờ có một bạn học gian lận. Thầy biết một số bạn học nghi ngờ người khác đã dùng những cách vô liêm sỉ để đi thi, bởi vì họ không tin tưởng người khác có thể làm được những việc mà họ không thể làm được. Nhưng thầy có thể nói với các em rằng chuyện như vậy không tồn tại đối với bạn học này."
Thầy giáo Mã dán bài thi lên mép bảng đen và nói: "Đây là bản sao chép lại từ bài thi của bạn học đó. Các bước trả lời câu hỏi và số điểm của bạn ấy đều có trên đây. Sau giờ học, các em có thể đến xem kỹ lại coi tại sao bạn ấy lại được điểm cao mà các em lại không được."
Thầy giáo Mã không nói ra tên của bạn học sinh này, nhưng những học sinh thông minh đều biết ông ấy đang nói về ai.
Trần Gia Hân hoàn toàn không quan tâm đến ánh mắt của những người đó, cô mở bài thi ra ngay khi nhận được. Những điểm trừ trong bài thi giống như Vệ Trung đã phân tích cho cô.
Sau khi thở phào nhẹ nhõm, Trần Gia Hân thành thật lấy ra sách đề thi mẫu để xem. Rồi cô chép lại câu hỏi bị sai và sao chép nguyên vẹn câu trả lời sai của mình, sau đó cô dùng bút đỏ chú thích chỗ sai và viết câu trả lời đúng bên dưới.
Sau khi viết xong, Trần Gia Hân phát hiện ra rằng thầy giáo Mã đã đứng bên cạnh cô từ lâu.
Thầy giáo Mã nói: "Các em tới đây nào, hãy nhìn xem phương pháp rất đáng học tập này của Trần Gia Hân, bạn ấy có thể tự bổ sung chỗ sai của mình. Nếu sau khi các em kết thúc kỳ thi và làm được như bạn ấy thì thầy chắc chắn điểm số của các em sẽ được cải thiện."
Thầy giáo Mã đưa cuốn vở mà Trần Gia Hân đã sửa lỗi cho các bạn học khác nhìn, cuối cùng khi cuốn sách trở về tay cô thì nó đã nhăn nheo đi nhiều.
Thầy giáo Mã nói tiếp: "Tiết tự học buổi tối hôm nay sẽ dùng để điều chỉnh ban lớp, sẽ có một số học sinh lên ban nhất và một số học sinh sẽ học ở ban khác. Đồng thời ban ba chúng ta sẽ chào đón một số bạn học mới, có thể đi cùng nhau đến ba năm sau hay không thì còn xem chính bản thân các em thế nào."
Sau khi nói xong thầy giáo Mã liền rời đi, để lại một khoảng thời gian tự học cho các bạn học sinh.
Trong lớp có hai bạn học khác cùng học ban nhất với Trần Gia Hân và Vệ Trung. Một bạn là lớp phó học tập và một bạn là học sinh giỏi. Tuy nhiên, có 12 người đứng sau vị trí thứ 180 và chỉ có bảy người vào ban hai. Có lẽ đây là lý do vì sao thầy giáo Mã lại nổi giận như vậy dù rất hiếm.
Ban nhất và ban ba cũng giống nhau về giáo viên các môn, nhưng chỉ khác về giáo viên môn tiếng Anh và môn hóa. Tuy nhiên, giáo viên chủ nhiệm của ban nhất lại là thầy giáo Triệu dạy môn vật lý, ông ấy một vị thầy giáo hơi già và gầy gò, rất ít khi cười nói và chỉ coi trọng đến điểm số của các học sinh.