Chương 39: Thù Hận

Bởi vì là một đoạn thời gian khá nghèo khổ nên em trai cùng cha khác mẹ chỉ nói ngắn gọn có vài câu, cho nên Tô Nhuyễn cũng không rõ ràng lắm địa chỉ cụ thể của Lý Nhược Lan. Mà Tô gia lại giấu kín tất cả tin tức về Lý Nhược Lan, cô còn tưởng cô phải chạy đi khắp nới hỏi thăm thì mới có thể tìm được chút tin tức nữa cơ.

Xem ra ông trời vẫn đối xử với cô không tệ, làm cho cô nhanh như vậy đã tìm được địa chỉ cục thể của Lý Nhược Lan rồi.

Lúc trở về Tô gia mương thì trời cũng đã dần tối, Tô lão thái thái thấy cô về trễ như vậy cũng không hỏi nhiều, chỉ là lúc ăn cơm dường như muốn nói nhưng rồi lại thôi.

Tô Nhuyễn từ thái độ của Đỗ Hiểu Hồng cũng biết được kết quả của bọn họ thương lượng là cái gì, tự nhiên cũng lười để ý.

Mà lão thái thái bởi vì chột dạ cho nên cô làm cái gì cũng không hỏi tới, buổi tối Tô Nhuyễn không ngủ được liền đi tới nhà chính đốt đèn, lão thái thái không ghét bỏ cô làm lãng phí điện mà ngược lại còn quan tâm hai câu.

Sau khi xác nhận lão thái thái đã ngủ thì Tô Nhuyễn mới mở gói hàng ra.

Trong đó có một đôi dép lê nhỏ bằng da trâu, trong hộp còn có một bức thư, bên trên có chữ viết: “Gửi con gái Tô Nhuyễn yêu dấu”.

Tô Nhuyễn cẩn thận mở ra, sau khi đọc xong thì đôi mắt liền đỏ.

Thật ra phong thư này cũng không có quá nhiều nội dung, chỉ là hiện tại Tô Nhuyễn đã không phải một cô gái nhỏ ngây thơ đơn thuần giống đời trước, không khó để đoán được Lý Nhược Lan vẫn luôn âm thầm suy tính cho cô như thế nào.

Vì để phòng ngừa Tô Văn Sơn đối xử với cô không tốt nên thậm chí Lý Nhược Lan còn sắp xếp tai mắt ở trong thôn.



Tới lúc này Tô Nhuyễn mới hiểu rõ vì sao Tô Văn Sơn không hoàn toàn chặn lại tất cả đồ vật, chỉ lừa gạt cô nói là những món đồ đó là do ông ta mua. Thứ nhất là Lý Nhược Lan chỉ mua đồ dùng thích hợp với cô, thứ hai là sau khi gửi đồ xong thì Lý Nhược Lan sẽ gọi điện thoại hỏi bạn thân trong thôn xem Tô Nhuyễn có nhận được đồ mà mình gửi hay không?

Nếu như Tô Nhuyễn không nhận được thì chắc chắn Lý Nhược Lan sẽ đi tìm Tô Văn Sơn hỏi.

Đáng tiếc Lý Nhược Lan vẫn tính sai sót là Tô gia dạy dỗ cô phải thù hận mẹ mình, làm cô bài xích với tất cả tin tức liên quan tới mẹ ruột.

Lão thái thái luôn nói thím Hồ là bạn thân năm đó của Lý Nhược Lan, Lý Nhược Lan có thể thuận lợi rời đi cũng có công của người này, còn luôn châm ngòi ly gián quan hệ cha con của cô với cha ruột. Vậy nên thái độ của Tô Nhuyễn đối với thím Hồ vẫn luôn là kính trọng nhưng không dám lại gần, có thể không để ý tới thì sẽ không để ý tới.

……

【 Nếu con thấy nhớ mẹ hoặc chịu ấm ức thì hãy đi tìm thím Hồ, thím Hồ có số điện thoại của mẹ, mẹ sẽ tới đón con】

Tô Nhuyễn lại thống hận sự mạnh mẽ và cố chấp của mình thêm một lần nữa, rõ ràng Lý Nhược Lan đã chuẩn bị cho cô rất nhiều con đường để chọn.

Tựa như hôm nay nhận được bưu phẩm, căn bản không phải ông trời đối xử với cô không tệ, mà toàn bộ đều là kết quả do Lý Nhược Lan trăm phương ngàn kế tính toán ra. Có lẽ đã có rất nhiều bức thư tương như thế này được gửi tới, chỉ cần cô nổi lên ý muốn đi tìm mẹ là có thể tìm được Lý Nhược Lan dễ như trở bàn tay.

Nhưng mà cô đã làm những gì? Bởi vì sợ hãi sẽ bị dao động liền kiên định tự nhủ với bản thân đó là thù hận.