Bên Hương Giang cũng có truyền thống cung phụng em bé chết yểu, dùng bùn đất tạo ra búp bê bùn, cung phụng trong miếu thờ chuyên biệt, cùng loại với quỷ linh nhi, nhưng khác với quỷ linh nhi. Có điều hai loại này đều là trăm sông đổ về một biển, đều là dùng làm việc thiện tích đức để góp nhặt âm đức cho những đứa trẻ yểu mệnh đó. Đương nhiên, ngoại trừ hai loại này ra thì còn có một biện pháp khác, biện pháp này lưu truyền bên ngoài và trong sách vở cũng không có miêu tả, chỉ là có ghi chép mà thôi.
Đó là một loại tà thuật, thông qua thủ đoạn nào đó, biến đứa bé huyết mạch tương liên với mình thành tiểu quỷ, thông qua tiểu quỷ hấp thu khí vận của người khác, triển khai trợ giúp mình đạt được lợi ích.
Ánh sáng đỏ trên người tên tiểu quỷ này có thể lóe mù mắt người, cậu bé là bị người ta hại chết, sau đó bị người ta dùng thủ đoạn đặc thù trồng vào người Vương Kim Phát.
Vận làm quan của Vương Kim Phát có hanh thông hay không Bạch Trân Trân không biết, có điều rất hiển nhiên, tên tiểu quỷ này không tạo thành tổn thương thực tính gì cho Vương Kim Phát.
"Thưa sếp, đứa nhỏ này liệu có khả năng là bị bạn gái cũ của anh... Ừm, cậu bé biến thành thế này chắc hẳn là có nguyên nhân nhỉ?"
Khi xưa bạn gái cũ không từ mà biệt, biến đứa bé thành con quỷ đưa về bên người cha ruột, dùng cái này để trả thù cha đứa bé.
Hiển nhiên là Trần Tiểu Sinh đã coi nhiều những bộ phim có tình tiết gây ức chế chiếu lúc tám giờ hãng TVB, trong nháy mắt đã tưởng tượng một loạt ân oán tình thù.
Sau khi Vương Kim Phát nghe thấy lời Trần Tiểu Sinh nói, cảm xúc lập tức trở nên kích động, anh ta lớn tiếng nói: "Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng, Na Na không phải là người như thế."
Ở trong miệng Vương Kim Phát, Na Na là người phụ nữ có tính cách dịu dàng, là thiện lương không ai qua được, trên đường cô ấy gặp được bé mèo bé cún đều muốn cho ăn một chút, sao có khả năng sẽ ra tay với đứa con của mình được?
"Không thể là cô ấy được."
Vương Kim Phát nói như chém đinh chặt sắt, anh ta trừng mắt với Trần Tiểu Sinh hồ ngôn loạn ngữ giây lát, lạnh giọng nói: "Anh không hiểu về Na Na, đừng tiện miệng nói xấu cô ấy, cô ấy không phải loại người như vậy."
Trần Tiểu Sinh bị dáng vẻ này của Vương Kim Phát dọa sợ thót tim, ngượng ngùng ngậm miệng lại, không tiếp tục lên tiếng nữa.
Còn Vương Kim Phát vuốt mặt một cái, đặt ánh mắt vào liễu Bạch Trân Trân, đôi mắt anh ta chỉ toàn là mong đợi nhìn Bạch Trân Trân, trong giọng nói xen lẫn chút khẩn cầu: "Cô Bạch, nếu cô là một đại sư, nhất định có biện pháp có thể tìm được Na Na ở nơi nào đúng hay không? Đứa bé này chỉ có thể là của tôi với Na Na, tìm được Na Na, tất cả vấn đề chả phải đều được giải quyết dễ dàng rồi?"
Nhận được ánh mắt tràn ngập mong đợi đó của đối phương, Bạch Trân Trân có chút lúng túng, ho khan một tiếng, hơi ngượng nói: "Thưa sếp, tôi không phải là đại sư gì đó..."
Cô là con gà mờ ngay cả mình cũng không biết vì sao có loại năng lực này, con đường cô đi thuần túy là con đường xua quỷ bằng vật lý, ngay cả nước mắt trâu có thể thấy ma quỷ cũng là cô đọc trong sách, về phần cái khác như vẽ bùa đuổi quỷ, hỏi gạo tìm người, cô không biết bất cứ cái gì hết.
Không đúng chuyên ngành, cô cũng không có cách nào.
Bạch Trân Trân đối diện với ánh mắt mong đợi của đối phương, nghiêm mặt nói: "Thưa sếp, tôi không có biện pháp nào giúp anh, các phương pháp Huyền Môn tôi chỉ biết da lông mà thôi, tôi cũng không có cách nào tìm được Na Na."
Cho nên những sức mạnh mơ hồ này không trông cậy được, Vương Kim Phát chỉ có thể trông cậy vào chính mình.
"Anh cũng là giám sát cao cấp rồi, tìm người ở Hương Giang cũng không phải là việc khó gì chứ nhỉ?"
Đứa bé sẽ không vô duyên vô cớ chết, cũng sẽ không vô duyên vô cớ biến thành tiểu quỷ đi theo bên người Vương Kim Phát, chỉ có tìm được Na Na mới có thể biết rõ ràng hết thảy rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra.
Nghe thấy lời Bạch Trân Trân nói, sắc mặt Vương Kim Phát đã suy sụp, hai tay của anh ta bụm mặt, không muốn để cho người ngoài thấy biểu cảm lúc này của anh ta.