Lý Tinh Tinh vô cùng mong đợi nhìn Bạch Trân Trân, trong giọng nói dần có thêm vài phần nghẹn ngào.
"Tôi chỉ muốn gặp anh ấy một chút."
Nét mặt lúc này của bà ấy trông bi thương như thế, rõ ràng là một nữ cường nhân sáng suốt giỏi giang, lúc này lại lộ ra một mặt yếu đuối.
Bạch Trân Trân nhìn dáng vẻ của bà ấy, thầm thở dài một hơi, tuy có hơi không nhẫn tâm, nhưng cuối cùng vẫn nói thật.
"Xin lỗi, tôi không thể cho cô."
Ánh mắt của Lý Tinh Tinh lập tức ảm đạm, nhưng bà ấy vẫn không chết tâm, truy hỏi: "Vì sao? Tôi biết nước mắt trâu rất trân quý, cô Bạch, tôi có thể trả tiền cho cô, bao nhiêu tiền tôi cũng đồng ý đưa..."
Bà ấy chỉ muốn gặp mặt người yêu mình một lần, lẽ nào ngay cả chút nguyện vọng nhỏ bé này cũng không thể sao?
Bạch Trân Trân lắc đầu: "Đây không phải chuyện tiền hay không tiền."
"Cô nói người yêu cô và cô hẹn nhau tự tử, cô sống, người yêu cô lại chết."
"Đó đã là chuyện của hai mươi năm trước rồi, cho dù có chấp niệm, quỷ đột tử cũng không thể nào ở lại nhân gian lâu như vậy."
Người yêu của Lý Tinh Tinh uống rượu độc chết, ông ấy thuộc loại quỷ đột tử, sau tuần bảy ngày, mặc kệ có muốn hay không, quỷ đột tử đều sẽ tiến vào địa phủ luân hồi.
"Người yêu của cô đã không còn nữa."
Những gì bà ấy nói, chẳng qua chỉ là ảo giác của bà ấy mà thôi.
"Nếu thật sự có quỷ hồn ở bên cạnh cô thời gian dài, cô sẽ không khỏe mạnh như vậy."
Có quỷ ở bên cạnh thời gian dài, đó gọi là oan hồn quấn người, quỷ chân chính ai lại ở bên cạnh người? Cho dù là có lòng tốt, nhưng người quỷ khác biệt, ở với quỷ thời gian dài, đối với người mà nói không phải chuyện tốt gì, dù sao trên người quỷ có quỷ khí, quỷ khí vào cơ thể sẽ giảm thọ.
Người trong huyền môn có thể có cách ngăn chặn quỷ khí – ví dụ Nhập Liệm sư kiêm bà mo tay ngang như Bạch Trân Trân.
Tới nay, cô đã không biết năng lực thấy quỷ đánh quỷ của mình là từ đâu mà có, nhưng đại khái là bởi vì có thể đánh quỷ vật lý, quỷ khí dường như không ảnh hưởng tới cô.
Bạch Trân Trân suy đoán, mình là lấy độc trị độc, dù sao cô là Nhập Liệm Sư, từ sáng tới tối tiếp xúc với thi thể, lúc không nhìn thấy không biết đã ở chung với bao nhiêu quỷ, đoán chừng là tôi luyện ra.
Người thường đâu thể có điều kiện được trời ưu đãi như cô?
"Cô Lý, mọi thứ của trước đây, có thể chỉ là ảo giác của cô mà thôi."
Loại như nước mắt trâu này, tác dụng duy nhất chính là thấy quỷ, nước mắt trâu mà Bạch Trân Trân đã xử lý qua chỉ có thể nhìn thấy quỷ hồn đặc định, nhưng nếu nước mắt trâu chưa qua xử lý, bôi lên mí mắt sẽ giống như mở thiên nhãn.
Đối với người bình thường mà nói, không nhìn thấy quỷ hồn ngược lại là một loại bảo vệ, bởi vì sẽ không sợ hãi, dương khí trên người sẽ không giảm đi, những quỷ hồn đó muốn tiếp cận, cũng phải cân nhắc một chút.
Dù sao thì ngoài lệ quỷ oan hồn, quỷ hồn bình thường cũng không có năng lực gây ra tổn hại với người.
Người quỷ khác biệt, giữa âm dương tự có giới hạn, người sống phần người, quỷ sống phần quỷ, giữa đôi bên cũng sẽ không quấy rầy tới nhau.
Nhưng bôi nước mắt trâu lên, đồng nghĩa với chủ động phá bỏ giới hạn âm dương, người có thể nhìn thấy quỷ, quỷ cũng có thể nhìn thấy người.
"Cô Lý, tôi có thể hiểu tâm trạng của cô, nhưng tôi khuyên cô vẫn nên từ bỏ ý nghĩ này đi, nếu không phải A Bổn không chết bình thường, tôi cũng sẽ không để cô nhìn thấy anh ta."
Bạch Trân Trân đã cải tạo nước mắt trâu, để Lý Tinh Tinh chỉ nhìn thấy được A Bổn, trong tình huống có cô ở đó, hoàn toàn có thể khống chế, sẽ không xảy ra ngoài ý muốn.
Quỷ hồn có chấp niệm, người cũng sẽ có, cái chết của người yêu hai mươi năm trước hiển nhiên đã thành chấp niệm của bà ấy, không thể có được nước mắt trâu từ chỗ Bạch Trân Trân, có lẽ bà ấy sẽ có được nước mắt trâu từ chỗ khác.