Chương 47

Lửa trong bếp lớn, sợ chiên khét, Chung Ái vội vàng chạy trở về bếp.

Sau bữa tối Chung Ái liền đi vào phòng bếp giả lập, hôm nay không cuống cuồng luyện tập, cô cần mua đồ để chuẩn bị ngày mai mở sạp, mì lạnh, chân gà ngâm ớt, bánh bao hải sâm rán hành cần chuẩn bị đầy đủ.

Bánh trung thu, ngoài nguyên liệu do hạn mức tín dụng cung cấp miễn phí ra, bên cạnh đó cô còn tiêu điểm kỹ năng bếp mua mấy trăm tệ nguyên vật liệu, nồi này đến nồi bánh trung thu khác được nướng ra, chất đầy cái giá của phòng bếp giả lập.

""Tôi đã tốn nhiều điểm kỹ năng bếp mua nguyên vật liệu này, ngày mai phải kiếm lại gấp đôi số điểm kỹ năng bếp đã tiêu thì mới được về.”

Tiểu Ngọc từ trong màn phản quang trên tường bay ra: [Không cần lo điểm kỹ năng bếp, nhiệm vụ tân thủ tính chính là doanh số bán hàng, ngay cả khi bạn tiêu hết số điểm kiếm được trước khi đó, doanh số bán hàng vẫn không thay đổi.]

Thì ra là như vậy, vậy cô không cần lo rồi.

Phòng bếp giả lập tràn ngập hương thơm của bánh trung thu, Chung Ái nhìn chằm chằm bánh trung thu: "" có phải là nên đặt bánh trung thu vào tròng hộp sẽ tốt hơn không?”

Trên đường bánh trung thu thông thường mấy hào một cái, dùng giấy chống thấm dầu bọc, bánh trung thu của cô năm tệ một cái, nhất định phải túi bọc đẹp, khiến người ta cảm thấy xứng đáng với giá tiền.

""Tiểu Yêu, hệ thống đối với việc định giá sẽ không đắt chứ?”

[Không đắt, hệ thống căn cứ vào giá cả trên thị trường của các sản phẩm tương tự rồi định ra giá cả rất hợp lý .]

""Ví dụ.”

[Cô nhìn xem.]

Tiểu Ngọc khua tay, trên màn hình hiện ra một loạt hàng giá bán bánh trung thu, phía sau mỗi loại giá bánh trung thu còn có ghi chú, nói rõ đây là giá cả của tửu lầu nhà nào cửa hàng bánh ngọt nào.



Chung Ái ái nhìn chằm chằm vào bảng giá bên trên, phát hiện đối định giá bánh trung thu của hệ thống cao vừa phải, không được tính là loại đắt nhất.

[Hệ thống phán định giá cả đắt nhất mấy loại bánh trung trung thu đó có điểm thương hiệu cao cấp cực kỳ cao, không phải là giá thực sự của bánh trung thu.]

Hóa ra là vậy

Cô bán ở sạp hàng nhỏ, lấy đâu ra thương hiệu, càng chưa kể tới thương hiệu cao cấp, không thể so sánh được.

[Chúng ta có nhãn hiệu nhá.]

Tiểu Ngọc điều ra giấy đăng ký kinh doanh: [ Hệ thống Trù Thần Ngọc Sơn tự động quy định, ký chủ mở quán cơm đều gọi là quán cơm Ngọc Sơn, không thể thay đổi.]

""Vậy tôi muốn làm hộp cho bánh trung thu, hộp cũng phải có chữ Ngọc Sơn trên đó?”

[Đúng vậy.]

Tiểu Ngọc điều ra danh sách hộp thực phẩm, trong tay hiện ra một thước dạy học rồi bay qua chỉ cho Chung Ái: [Tiểu Ái, chúng ta dùng loại hộp này đóng gói rất tiết kiệm chi phí .]

Cái bao bì mà tiểu Ngọc chọn có hai lớp, bên trong là một lớp giấy chống thấm dầu màu vàng, bên ngoài là một bìa carton cứng màu vàng, bên trên hộp bìa có in hai chữ Ngọc Sơn, kiểu chữ là chữ hoa, xem ra đặc biệt có cảm giác nghệ thuật.

[Mỗi loại bánh trung thu khác nhau có thể dùng hộp màu sắc khác nhau.]

Hoạt hình hiệu quả rất tốt, Chung Ái có thể nhìn thấy rõ đang nhô trên bao bì hộp, nhìn thoáng qua thấy hộp này rất cao cấp, bánh trung thu được gói bên trong chắc hẳn rất cao cấp.

Nhưng mà, Chung Ái lại vừa ý hộp gỗ bên cạnh, bên trong hộp gỗ là một cái hộp giấy màu vàng nhạt, bên ngoài hộp gỗ một cái chạm rỗng khắc hoa.