Chương 15

Không ngờ lại gặp được người tốt, thuê nhà cũng thuận lợi như vậy, Chung Ái rất vui.

Tháng 9 ở thành phố Vân Hải rất nóng, tới chiều, liền phải đem ra giường ra ban công phơi nắng.

Chung Ái lấy ra giường xuống trải lên giường.

Ăn một bữa tối đơn giản, đánh răng rửa mặt xong, khóa cửa cẩn thận rồi chuẩn bị đi ngủ.

Nữ sinh ở cùng phòng với cô ấy vẫn chưa về, Chung Ái nhìn bộ mỹ phẩm trên bàn của cô ta, vừa nhìn liền biết là rất đắt.

Nằm trên trường, vào phòng bếp ảo, hôm nay tiếp tục luyện tập làm món mới bánh bao hải sâm rán hành lá.

Kiếp trước Chung Ái có ăn bánh bao hải sâm rán hành lá ở một tiệm ven đường, thơm ngon vô cùng, lại có chút dai, thích cực.

Tiếc là chỉ ăn được một lần ở đó, ngày hôm sau cô muốn đi tiếp thì mặt tiền đã được cho thuê lại rồi.

Không sao, đợi cô học xong bánh bao hải sâm rán hành lá, muốn ăn bao nhiêu thì làm bấy nhiêu.

Nguyên liệu của bánh bao hải sâm rán hành lá đắt, học món này có thể nhổ lông cừu của hệ thống, bày sạp hàng bán lại có thể bán với giá cao, cố gắng hoàn thành nhiệm vụ càng sớm càng tốt, tính ra cũng đáng!



Tiếc là hệ thống Trù Thần mỗi ngày chỉ có thể cấp đồ ăn miễn phí với hạn mức nhất định, vượt qua hạn mức thì phải tự trả tiền.

Đợi cô bày sạp hàng bán với số lượng lớn, nguyên liệu còn phải tự mình bỏ tiền ra mua.

Chung Ái cảm thấy hệ thống có chút keo kiệt.

Tiểu Ngọc từ màn hình bay ra, hai tay chống nạnh: [ Chung Tiểu Ái, tôi nghe cô đang nói xấu tôi đó! Hừ!]

Chung Ái sờ vào chiếc váy: "Không có mà, tôi đang nghĩ làm sao để hoàn thành nhiệm vụ nhanh nhất có thể.”

"Được thôi, cố lên nha!”

Cô ấy nhất định phải ráng rồi!

Khi học cách làm mì lạnh với thịt gà xé cô phải học cách nấu sa tế, khi học cách xào đậu đũa với cà tím cô phải học cách đun sôi dầu, khi học cách bánh bao hải sâm rán hành lá, cô phải học cách làm bột bánh bao.

Lại là một kỹ năng mới!

Chung Ái chuyên tâm học, thất bại không biết bao nhiêu lần, đợi đi khi cô cảm thấy khá hơn một chút, thì đã đến giới hạn tối đa của một ngày, Chung Ái bị nhà bếp ảo đuổi ra ngoài.

Chung Ái nằm trên giường mở mắt ra, ngón tay của cô dường như vẫn còn cảm nhận được sự mềm mại từ bột mì.



Đợi thôi, đợi tới ngày mai rồi lại làm tiếp.

Mặc dù thời gian bên ngoài hệ thống vẫn chưa trôi qua, cô ở trong nhà bếp ảo luyện tập lâu như vậy, Trù Thần đã rất mệt rồi.

Chung Ái ngủ một giấc tới sáng sớm ngày hôm sau, bị giọng nói ở ngoài hành lang đánh thức.

Một lúc sau, tiếng nói dần dần nhỏ đi, Chung Ái cũng bị đánh tỉnh dậy.

[Chào buổi sáng Chung Tiểu Ái!]

"Chào buổi sáng.” Chung Tiểu Ái hơi nhếch khóe miệng.

Cái hệ thống Trù Thần này khá thông minh, khi bên cạnh cô có người hoặc bên ngoài có người, Tiểu Ngọc từ trước đến nay đều không phát ra âm thanh. Chỉ lúc nào cô ở một mình, thỉnh thoảng Tiểu Ngọc sẽ nói chuyện với cô.

Có lẽ Tiểu Ngọc có thể tra xem tình hình bên cạnh cô?

Cô cũng chưa từng tiếp xúc qua với loại đồ vật thần kì này, cái gì cũng không hiểu, bây giờ cô cũng dám tìm người để hỏi, sợ người khác phát hiện bí mật của cô, sợ phát sinh ra ra sự cố.

Thức dậy, đánh răng rửa mặt nhanh nhẹn, ăn sáng, cô bỏ một lọ trà Vân Đính vào túi, khoảng mấy lạng, đem tặng cho ông Hứa, cảm ơn ý tốt của ông.