Chương 2

Trước khi Thẩm Nhã Bình được gả vào nhà họ Đàm, đã biết mình có một em chồng rất xinh đẹp.

Đàm Khê Nguyệt xinh đẹp không phải kiểu nổi bật, mà là có một vẻ dịu dàng tự nhiên, càng nhìn càng thấy cuốn hút, da trắng hơn hoa lê tháng Ba, mặt trái xoan, lông mày như liễu, đôi mắt hạnh trong veo như nước, mỗi khi cười, kéo theo đuôi mắt có nốt ruồi son như giọt lệ, đặc biệt thu hút ánh nhìn.

Không phải Thẩm Nhã Bình tự khoe khoang, mà trên những tấm áp phích của các ngôi sao điện ảnh cũng không ai đẹp bằng em chồng của chị ấy, thật tiếc, người đẹp như vậy lại không thuận lợi trong chuyện hôn nhân.

Đàm Khê Nguyệt là người nổi tiếng trong thôn thậm chí cả thị trấn, cô xinh đẹp, học giỏi, tốt nghiệp trung cấp được phân công về nhà máy thực phẩm quốc doanh ở huyện làm kế toán, cầm trong tay cái "bát cơm sắt" của nhà nước, sau đó qua sự giới thiệu của người trong nhà máy, cô đã hẹn hò với con trai của trưởng xưởng, con trai trưởng xưởng làm bác sĩ ở bệnh viện huyện, người đeo kính, bộ dạng trắng trẻo sạch sẽ, biết cách ăn nói, lần đầu đến nhà họ Đàm đã dỗ cho Cố Tuệ Anh vui mừng không ngớt, ngay lập tức công nhận người này là con rể tương lai.

Trong mười dặm tám thôn này khi nhắc đến nhà họ Đàm, cũng phải thốt lên một tiếng hâm mộ, sinh được một cô con gái tài giỏi, lại có một gia đình chồng quyền thế và giàu có, chuyển vào thành phố, sống trong căn hộ, bọn họ làm cả đời cũng không chắc mua nổi một cái phòng vệ sinh của nhà người ta.

Ai ngờ chỉ sau hơn một năm kết hôn, Đàm Khê Nguyệt đã ly hôn, ngay cả công việc "bát cơm sắt" kia cũng bị mất, giờ làm việc ở một nhà máy đồ chơi tư nhân gần như chết dở ở thị trấn, mặc dù cũng làm công việc kế toán, nhưng đãi ngộ thì khác nhau một trời một vực.

Nửa năm qua, các bà các cô đầu đường cuối ngõ chỉ cần tụ tập lại, bàn tán nhiều nhất chính là về Đàm Khê Nguyệt, có người nói vì cô không sinh được con nên bị nhà chồng đuổi ra khỏi nhà, có người nói chồng cũ là bác sĩ trắng trẻo đã nɠɵạı ŧìиɧ với y tá trong bệnh viện, ở trên giường bị Đàm Khê Nguyệt bắt gian, tóm lại có đủ mọi lời đồn, nhưng không có kết luận nào, rốt cuộc vì sao Đàm Khê Nguyệt lại ly hôn, đến giờ vẫn là một bí ẩn.

Nhưng bây giờ điều khiến các bà các cô bàn tán không phải là vì sao cô lại ly hôn, mà là cô ngày mai sẽ tái hôn, người tái hôn lại chính là người câm ở đầu thôn đông.

Thôn Thanh Thủy nằm dựa vào núi, có một con sông chảy ngang qua con thôn chia thành hai bên đông tây, hầu hết các gia đình sống ở phía tây sông, gần gũi với thị trấn, giao thông đi lại thuận tiện, nhà Đàm Khê Nguyệt cũng ở phía tây sông, so với đó, phía đông lại có phần hoang vắng, chỉ có khoảng năm hộ gia đình, người câm sống ở đầu đông dưới chân núi, trước cửa nhà có một cây liễu cổ thụ hàng trăm năm.

Nói đến người nổi tiếng khác trong trấn, chính là người câm này.

Người câm tên là Lục Tranh, thân phận còn là câu đố.

Anh không phải là người của thôn Thanh Thủy, đại khái là hơn mười năm trước, mẹ anh dẫn anh đến để nương nhờ vào ông chú ba đức cao vọng trọng trong thôn, ông chú ba chỉ nói là họ hàng xa của mình, có ông chú ba làm bảo lãnh, mẹ con bọn họ đã thuê căn nhà ngói nhỏ ba gian ở phía đông, từ đó sống lại ở thôn Thanh Thủy.

Người trong thôn rất tò mò về hai mẹ con này, chủ yếu là vì người phụ nữ kia quá đẹp, nhìn là biết từng sống ở thành phố lớn, còn cậu bé thì có vẻ không nói được, nhưng mẹ con bọn họ rất ít giao tiếp với người trong thôn, cho dù người ta muốn tìm hiểu cũng không biết bắt đầu hỏi thăm từ đâu.