Chương 11

Lý đại tỷ không có ngượng ngùng mà tiếp nhận đi, Sơ Hạ thở phào nhẹ nhõm, không quen thân cùng Lý đại tỷ khách sáo hai câu liền đã trở lại.

Vào phòng, cô nhìn thấy Sầm Hoài An một ngụm bánh rán một ngụm cháo, ăn đến đầy miệng đều là dầu, uống cháo “Xì xụp ~”, ăn giống heo con ăn đến đầu đều không nâng.

Sơ Hạ ngồi đối diện với cậu, nhìn bộ dáng này của cậu trực tiếp đem bánh rán cầm đặt ở trước mặt mình, Sầm Hoài An quả nhiên nhìn lại đây, trong mắt sốt ruột lại tức giận.

“Trả lại cho con!”

“Đồ là mẹ mua, mẹ cầm trở về, cơm là mẹ làm, cái nào là của con?”

Sầm Hoài An bị chọc nóng nảy, giơ tay lên để đoạt, cậu có thói quen ăn không được liền đoạt, cùng chó hoang đoạt, cùng trẻ con đoạt.

Sơ Hạ bắt lấy tay cậu, thực nghiêm túc mà nhìn cậu: “Bánh rán mẹ sẽ cho con ăn, về sau cũng sẽ không để con đói. Nhưng con cần đáp ứng mẹ chậm rãi sửa lại hư tật xấu của con”

Sầm Hoài An không để ý tới cô, đôi mắt nhìn chằm chằm bánh rán, vẻ mặt không phục.

Cậu liền biết, hôm nay mua giày mua quần áo cho cậu là giả! Mẹ vẫn là mẹ trước kia, sẽ không cho cậu ăn!

Sơ Hạ biết Sầm Hoài An cùng bình thường tiểu hài tử bất đồng, cũng không quá mức ép sát.

Nhưng nên nói cô vẫn muốn nói xong: “Cơm là mẹ làm phải không? Kết quả mẹ còn không ăn con liền ăn trước, con cảm thấy đúng không? Người một nhà muốn ăn cơm liền phải cùng nhau ăn nhớ kỹ chưa? Còn có trước khi ăn cần rửa tay không được dùng tay bốc.”

Sầm Hoài An thân mình cứng đờ, trong mắt tức giận cũng đình trệ.

Sơ Hạ “Hừ” một tiếng: “Biết ngay con không rửa, móng tay còn đầy đất kia kìa.”

Sơ Hạ kéo cậu dậy đem tay cậu ấn vào chậu, nước trong chậu là nước ấm cô vừa pha sẵn.

Tiếp theo cô rửa một ngón tay một ngón tay cấp Sầm Hoài An rửa tay, trong nhà chỉ có một khối xà phòng màu vàng dùng giặt quần áo , Sơ Hạ xoa một chút cái đó cho cậu, xoa lên phao phao lại rửa sạch sẽ.

“Được rồi, về sau rửa tay cứ như vậy rửa, rửa tay sạch sẽ mới có thể ăn cơm, bằng không đồ vật dơ ăn vào bụng, bụng sẽ sinh sâu, sâu sẽ cắn bụng con làm con đau.”

Sầm Hoài An lập tức bưng kín bụng, giống như thật sự đau, cậu sẽ đau quá, đau đến mức lăn lộn trên mặt đất, trong bụng cậu có phải hay không có sâu? Cậu có phải hay không sẽ chết? Giống như ông Lý Tiểu Bàn nằm trên mặt đất không bao giờ có thể đứng dậy nữa.

Sơ Hạ cũng không biết ý nghĩ của Sầm Hoài An ,cô phỏng chừng hiện tại trong bụng cậu cũng có giun đũa, nhớ rõ bây giờ thuốc tẩy giun gọi là tẩy giun ngọt đặc biệt nổi danh, ngày mai cô đi hỏi một chút mua trở về.

Bất quá ngay lúc ăn cơm, Sầm Hoài An liền quên việc này đói bụng lâu lắm chỉ cần ăn cơm trong mắt cậu cũng chỉ dư lại đồ ăn đồ.

Sơ Hạ đem bánh rán một lần nữa đặt giữa cái bàn tr, Sầm Hoài An duỗi tay là lấy được Sơ Hạ bắt tay cậu: “Dùng đũa gắp.”

Sầm Hoài An liếc cô một cái, vẫn là cầm đũa gắp bánh rán.

Sơ Hạ vốn dĩ không rán nhiều bánh rán, sau khi ăn cơm trưa đánh giá sức ăn của hai người đem cơm ăn xong, vừa lúc ăn no cũng sẽ không căng.

Mặc kệ là đói vẫn là ăn quá no, đối dạ dày đều không tốt.

Lúc Sơ Hạ thu thập chén đũa đem Sầm Hoài An cũng mang theo, làm chính là thu thập chén đũa của mình.

Có lẽ hôm nay Sơ Hạ cho cậu ăn no, cậu không kháng cự lại lời Sơ Hạ , đi theo Sơ Hạ học vụng về đem c chén đũa của mình rửa sạch sẽ.

Cơm nước xong, nước trên bếp than đã nóng Sơ Hạ đem bình nước đặt trên mặt đất, dùn cái niêu bắt đầu sắc thuốc.

Sắc thuốc không khó, trước dùng lửa lớn nấu sau dùng lửa nhỏ đun , chủ yếu là chú ý nước cùng tỉ lệ dược liệu còn có thời gian.

Lúc sắc thuốc Sơ Hạ lấy một chậu nước ấm, gọi Sầm Hoài An từ buồng ra bảo cậu tắm rửa.

“ Biết tự tắm không ?”

Sầm Hoài An không nói chuyện, thân thể cứng đờ.

Sơ Hạ trực tiếp cởϊ qυầи áo, đứa trẻ năm tuổi không cần để ý nhiều như vậy.

Sầm Hoài An tuy rằng tiểu, nhưng cũng biết nam nữ khác nhau, bị Sơ Hạ cởi ra quần áo, liền che nửa người dưới cúi đầu lỗ tai đã đỏ như máu, thanh âm thập phần nổi giận: “ Con tự tắm!”

Sơ Hạ lập tức buông cậu ra, vỗ vỗ tay đứng lên, cười nói: “ Vậy được con tự tắm, nhất định phải tắm rửa sạch sẽ, tắm sạch sẽ mới có thể xuyên quần áo mới.”

Sầm Hoài An kỳ thật không biết tắm rửa, nguyên chủ không chú ý này đó, hiện tại người lớn không mấy người để ý mấy đứa trẻ có tắm rửa có sạch sẽ hay không, người lớn trẻ con một mùa đông đều không tắm một lần thực thường .

Mùa hè liền tùy tiện dùng nước xối cho xong việc, Sầm Hoài An cũng là như thế này.

Sơ Hạ vừa thấy cậu tiến trong bồn nước lại chuẩn bị ra , đè lại thân thể cậu lại: “ Con thế này không gọi là tắm rửa, xem trên người con hôi một chạm vào nước là ra không được, đừng nhúc nhích để mẹ tắm cho con.”

Cậu rất muốn phản kháng, mày nhăn đến gắt gao, nhưng tay mẹ rất ấm áp, tuy dùng khăn lông xoa có chút đau nhưng cậu vẫn là không nhúc nhích.

Trong trí nhớ không nhiều lắm của cậu trước nay mẹ không tắm như vậy cho cậu.

Tuy rằng có điểm đau nhưng cậu có thể nhẫn, cậu giỏi nhất là nhịn đau.