Sau khi xuống núi, người hai nhà Vu Tình tách nhau ra đi về.
Đã xin nghỉ phép buổi chiều cho nên không cần phải đi làm, Từ Hiếu Nghĩa thấy nước trong vại không còn nhiều, liền đi đến cái giếng ở cổng thôn gánh nước.
Từ Hiếu Nhân thì nhìn củi đã chẻ trong nhà không còn mấy, bèn cầm rìu lên ôm một đống gỗ ra bắt đầu chẻ củi.
Trương Tuyết Hoa ngồi xổm ở trong sân, nghĩ đến rau cải đắng ăn buổi sáng, cô ta nuốt một ngụm nước bọt: “Mẹ ơi, bây giờ chúng ta lên núi đào rau dại đi, dù sao ở nhà cũng rảnh rỗi không làm gì ạ.”
Vu Tình cũng nhàn rỗi không có chuyện gì làm, nghĩ đến túi tiền trống rỗng của mình, gật gật đầu, đứng dậy.
“Mẹ, con cũng muốn đi, con đi lên núi dạo một vòng, xem có thể bắt được con gà rừng nào không.” Từ Hiếu Minh cũng nói theo, trước đây anh ấy thường cùng cha lên núi săn bắt để cả nhà cải thiện bữa ăn.
Bây giờ cha không còn nữa rồi, vậy thì trách nhiệm này để anh ấy gánh vác đi.
Vu Tình không có ý kiến gì, dù sao không làm lỡ chuyện cô đào rau dại là được: “Được, thằng ba cũng đi, vợ thằng hai ở nhà nghỉ ngơi đi, bụng to lên núi không tiện lắm.”
Hiện tại Trương Quế Hoa đã mang thai được một thời gian rồi, tầm ba bốn tháng nữa sẽ sinh, đường trên núi không dễ đi, nếu không may ngã một cái sẽ xảy ra chuyện.
Vu Tình cũng không muốn đi rồi còn phải trông nom cô ta.
Trương Quế Hoa nghe thấy mẹ chồng không cho cô ta đi cùng, lập tức nói: “Mẹ, đây là mẹ không cho con đi đấy nha, vậy đào rau dại về có thể cho con ăn không ạ.”
Vu Tình nghe xong thì liếc mắt, gật gật đầu, dẫn theo Lý Mai, còn có con trai ba, con gái út và cháu gái đi lên núi.
Thời điểm này, mọi người đều làm việc ở ngoài đồng, một đường đi lên núi cũng không gặp một người nào.
Tới trên núi, Từ Hiếu Minh nhìn Vu Tình nói: “Mẹ, con đi xem xung quanh đây có gà rừng hay không.”
Vu Tình đáp một tiếng, đã bắt đầu tìm rau dại ở xung quanh.
Rau dại ở trên núi không ít, chủ yếu loại rau này người trong thôn nấu không ngon, thời đại này mọi người nấu ăn căn bản không cho dầu mỡ, không có dầu mỡ, vậy thì mùi vị khi nấu rau dại sẽ rất khó ăn.
【Phát hiện rau cải đắng dại, cách ký chủ khoảng hai mươi mét 】
Vu Tình nghe thấy âm thanh chỉ thị thì đi theo, sau khi đi thêm hai mươi mét, quả nhiên nhìn thấy một đống rau cải đắng.
Từ Tuyết Hoa đi theo Vu Tình, nhìn thấy một đống rau cải đắng thì vui vẻ, lập tức chạy tới: “Mẹ, bên này nhiều rau cải đắng thật đó.”
Lý Mai và Hà Diệp đi theo phía sau bọn họ, nhìn thấy đống rau này cũng vui mừng: “Mẹ, mẹ thật lợi hại, một lúc đã tìm thấy nhiều rau cải đắng như vậy rồi.”
Hà Diệp cũng là vẻ mặt kính phục, bà nội của cô bé thật lợi hại, mỗi lần đi đều tìm được một đống rau dại to.
Vu Tình không cho là đúng, nếu như không có hệ thống, cô cũng không lợi hại như vậy: “Được rồi, mau chóng đào rau dại đi.”
Vu Tình vừa nói, mấy người Lý Mai lập tức khom người xuống bắt đầu đào rau dại.
Thấy mấy đứa bắt đầu đào rau dại, Vu Tình cõng cái sọt nói: “Các con đào ở đây, mẹ đi sang chỗ khác xem xem.”
Lý Mai nghe thấy lời mẹ chồng nói đáp: “Vâng.”
Vu Tình xoay người rời đi.
Đi cùng mấy người này cô không có cách nào lén bán rau dại được.
Sau khi chia cách mấy người Lý Mai, Vu Tình cầm theo cái xẻng lại được hệ thống nhắc nhở, tràn đầy tinh thần.
【Phát hiện cây tề thái dại】
【Phát hiện cây tề thái dại】
【Phát hiện cây tề thái dại, cách ký chủ khoảng mười mét】
【Phát hiện rau dại mới, rau muối, hai lạng một điểm tích lũy】
Theo tiếng máy móc vang lên, gương mặt Vu Tình hưng phấn, vừa hát vừa đào rau dại.
Vốn còn lại bảy mươi điểm tích lũy, qua buổi chiều này, điểm tích lũy kia đã tăng từ 70 lên thành 138 điểm.
Trên đường Vu Tình còn nhặt được mấy quả trứng gà rừng, có điều lại không nhìn thấy gà rừng đâu.
“Mẹ, mẹ, buổi tối chúng ta ăn thịt gà rừng đi, anh ba của con bắt được một con gà rừng này.” Từ Tuyết Hoa ở trên núi hô to.
Vu Tình nghe thấy lập tức đáp lại một tiếng, đeo sọt lên đi về phía mấy người Từ Tuyết Hoa.