Chương 25: Gà Mái Siêng Năng 1

“Bà nội, mẹ cháu bảo cháu mang rau cải đắng sang cho mọi người, ăn rất ngon ạ.” Từ Tuyết Hoa đến nhà cũ vui vẻ chạy vào, bưng một đĩa rau cải đắng hào hứng tìm bà cụ Từ.

Bà cụ Từ vừa thức dậy, thấy cháu gái đến, tâm trạng nháy mắt tốt hơn rất nhiều, nhận lấy cái đĩa: “Cháu đợi một chút, để bà đổ rau ra, cháu cầm đĩa về nhé.”

Từ Tuyết Hoa gật gật đầu, đứng đợi ở trong sân.

“Chị họ, sao chị lại đến nhà em?” Từ Hiếu Dương nhìn thấy Từ Tuyết Hoa liền hỏi, khuôn mặt tràn đầy vẻ đồng tình.

Mẹ cậu bé nói rồi, bác hai đã mất, ngày tháng sau này bác gái hai sẽ rất khổ cực, đến lúc đó nói không chừng bác gái hai sẽ không chịu nổi khổ sở mà đi tái giá, sau đó chị họ sẽ trở thành một cô nhi không cha không mẹ.

Vừa nghĩ đến điều này mắt Từ Hiếu Dương có chút đỏ lên, nhìn Từ Tuyết Hoa nói: “Chị họ, nếu chị muốn đến nhà em ở thì đến đi, dù sao mẹ em cũng không có con gái, nếu như chị đến đây rồi chắc chắn mẹ em sẽ đối xử với chị như con gái ruột.”

“Chị có mẹ đối xử tốt với chị, cũng không cần mẹ em coi chị như con gái ruột đâu.” Từ Tuyết Hoa liếc cậu bé một cái rồi nói.

Lúc này bà cụ Từ cầm hai quả trứng gà đi ra từ trong phòng, đưa chiếc đĩa đã rửa sạch sẽ cho Từ Tuyết Hoa, lại đút hai quả trứng gà vào trong túi áo của cô bé: “Được rồi, cháu mau trở về đi, trứng gà này bảo mẹ cháu luộc lên cho cháu ăn.”

Từ Tuyết Hoa sờ sờ hai quả trứng gà ở trong túi áo, cười híp mắt nói: “Cảm ơn bà nội ạ, vậy cháu về đây.”

Bà cụ Từ cười với cháu gái, sau đó nhìn cháu gái rời đi.

“Mẹ, vừa rồi có phải Tuyết Hoa đến không ạ?” Tôn Tố Phân bước ra khỏi phòng, mắt liếc thấy một bóng người, nhìn rất giống cháu gái của cô ta.

Bà cụ Từ gật gật đầu: “Từ Tuyết hoa đem một đĩa rau cải đắng đến, mẹ cho con bé hai quả trứng gà.”



Trứng gà trong nhà đều có số lượng, bà cụ Từ cũng không muốn giấu giếm, bà cũng có quyền cho cháu gái hai quả trứng gà mà.

Tôn Tố Phân bĩu bĩu môi, chị dâu hai của cô ta thật biết cách sống, cầm một đống rau dại đến đổi lấy hai quả trứng gà nhà bọn họ, như này cũng biết tính toán quá rồi.

“Bà nội, trong bếp này là món gì vậy ạ, sao lại ngon đến thế.” Từ Hiếu Linh nói xong bưng đĩa rau ra khỏi phòng bếp, trong miệng vẫn còn đang nhai miếng rau vừa ăn.

Bà cụ Từ nghe thấy nói: “Bác gái hai của cháu nấu rau cải đắng đó.”

Tôn Tố Phân nghe thấy vậy liếc mắt qua, nhìn món rau cải đắng trong tay con trai nói: “Thứ đồ đó ăn ngon sao? Có ngon hơn món rau mà mẹ nấu hàng ngày không?”

Từ Hiếu Linh không chút do dự gật gật đầu: “Ngon ạ, ngon hơn món hàng ngày rất nhiều.”

Lúc này sắc mặt Tôn Tố Phân lập tức đi xuống, trong mắt đều là sự khinh thường, cô ta cũng không phải chưa từng ăn rau cải đắng, đắng chết đi được, nếu như ngon thì cũng không đến mức không có ai đào về ăn, loại rau này trên núi rất nhiều, thứ đồ chơi đó heo cũng không thèm ăn.

“Nếu ăn ngon thì con ăn thứ đồ chơi đó đi.”

“Thật sao ạ?” Từ Hiếu Linh vẻ mặt phấn khích.

Tôn Tố Phân trực tiếp muốn tức điên tại chỗ.

Bà cụ Từ nhìn thấy một màn này thì nhịn cười: “Được rồi, mau ăn cơm đi.”



Chưa nói đến món rau cải đắng này rất ngon, mọi người ngồi trên bàn ăn đều hướng về đĩa rau cải đắng mà gắp, Tôn Tố Phân nhìn mọi người ăn rau cải đắng, không chỉ tò mò, còn gắp một đũa cho vào miệng, đôi mắt lập tức sáng lên.

Thứ đồ chơi này thật sự là rau cải đắng sao?

“Chẳng cần nói, món nhà anh hai làm ăn ngon thật đấy.”

“Thật sự, sao rau cải đắng lại không đắng nhỉ, ăn còn rất thơm.” Tôn Tố Phân nói.

Một đĩa rau cải đắng này cũng nhận được sự khen ngợi của mọi người ở nhà cũ.

Một bên khác, Từ Tuyết Hoa cầm hai quả trứng gà về nhà, sau khi về đến nhà đã đặt trứng gà vào trong phòng bếp.

Buổi sáng ăn cơm xong, mọi người đi làm, Trương Quế Hoa đang rửa bát ở phòng bếp.

Từ Tuyết Hoa ồn ào muốn ăn trứng gà.

Vu Tình nghe thấy mắt sáng lên: “Được, con đợi một lát, mẹ đi đến xem ổ gà có trứng hay không.”

Nói xong cô đã chạy đến chỗ ổ gà, sau đó nhanh chóng mua ba quả trứng gà ở trong Thương Thành, bàn tay lục lọi ở bên trong một phen, lại cho bên trên dính một chút cứt gà, lúc này Vu Tình mới vui vẻ cầm trứng ra khỏi ổ.

“Aiya, thu được ba quả trứng, đợi đến buổi trưa sẽ luộc trứng gà ăn.”

“Cái gì? Ba quả trứng?” Trương Quế Hoa bưng bát chạy ra, thấy trứng gà trong tay mẹ chồng thì kinh ngạc không ngậm được miệng lại.