Vu Tình cầm tiền trở về phòng, nghĩ đến nguyên chủ thường xuyên bán lương thực để đổi lấy tiền, nói vậy cũng có không ít gia sản nhỉ.
Cô lần thứ hai đi tới trước tủ Bách Biến của nguyên chủ, bắt đầu lục lọi.
Nguyên chủ thật đúng là tham ăn, trong tủ có không ít đồ ăn vặt, bánh trứng gà, bánh đào, một túi kẹo nhỏ, còn có một hộp thịt đóng hộp chưa mở ra, tiếp theo chính là một túi đường trắng.
Tìm hơn nửa ngày Vu Tình mới tìm được một hộp sắt, cầm lấy cái hộp nặng trịch, Vu Tình rất vui vẻ, hẳn là nguyên chủ tiết kiệm được không ít tiền.
Nghĩ đến đây cô kích động một trận, trực tiếp mở cái hộp ra, nhìn đồ vật bên trong Vu Tình trợn tròn mắt, bên trong chỉ có mấy tờ tiền và vài tờ phiếu, thứ nặng trịch kia lại là một cái khóa nhỏ.
Đầu óc của nguyên chủ này có vấn đề à, cái khóa này bỏ vào trong hộp tiền làm gì, ngược lại cô ta dùng để khóa cái hộp tiền này chắc.
Có điều có tiền còn hơn là không có, Vu Tình đếm, trong hộp tiền tổng cộng có năm đồng ba hào, còn lại là mấy tấm phiếu.
Bà cụ Vu đưa cho cô năm hào và phiếu thịt một cân.
Vu Tình sửa sang lại toàn bộ tiền, trực tiếp cho vào không gian trong Thương Thành.
Buổi chiều, cô dọn dẹp lại phòng một phen, thay đổi đệm cũ, cô tháo cái vỏ đệm ra, vừa cầm ra ngoài sân, Trương Quế Hoa đã ân cần chạy tới: "Mẹ, để con giặt, mẹ nghỉ ngơi đi ạ.”
Trước kia những công việc này đều do cô ta và chị dâu cả làm, cho nên giặt chăn đệm không là gì cả, Trương Quế Hoa đoạt lấy vỏ đệm rồi bưng đi giặt.
Vu Tình trong nháy mắt không có việc gì làm.
“Mẹ, thực sự buổi tối chúng ta phải ăn rau cải đắng sao mẹ?" Từ Tuyết Hoa không biết từ lúc nào đi tới phía sau Vu Tình, sâu kín mở miệng nói.
Trực tiếp khiến cho Vu Tình ngồi trên ghế hoảng sợ, vỗ vỗ ngực, cô tức giận trừng mắt nhìn con gái: "Con nhóc chết tiệt này, con làm gì vậy, dọa mẹ sợ muốn chết.”
Từ Tuyết Hoa không ngờ cô bé lại dọa mẹ sợ, nhất thời có chút ngượng ngùng gãi gãi đầu: "Con chỉ tới hỏi mẹ thật sự phải ăn rau cải đắng sao ạ?”
“Ăn, không ăn thì mẹ đào về làm gì, sao, con còn không tin tài nấu nướng của mẹ à, bảo đảm có thể ăn ngon.”
“Không, con tin vào tài nấu ăn của mẹ, mẹ nấu ăn là ngon nhất." Từ Tuyết Hoa cười nói, nhà cô bé trước kia khi chưa có chị dâu, chính là mẹ nấu cơm, mẹ cô bé nấu cơm rất ngon.
Kể từ khi mấy chị dâu đến, mẹ cô bé bắt đầu không làm gì cả.
Nghĩ đến tối nay mẹ sẽ nấu cơm, Từ Tuyết Hoa không khỏi có chút chờ mong.
Trương Quế Hoa giặt sạch chăn đệm, liền treo lên dây thừng.
Hà Diệp cho gà mái ăn trong sân.
Vu Tình không biết hiện tại đã là mấy giờ, cô cũng không biết nhìn mặt trời để đoán thời gian, chỉ có thể yên lặng mở Thương Thành, nhìn thấy bên trên hiển thị năm giờ, cô liền vội vàng đi vào phòng bếp.
Bây giờ ban ngày dài, đám người Hiếu Nghĩa phải sáu giờ mới tan làm, hiện tại nấu cơm, đợi đến khi bọn họ tan làm là vừa vặn.
Trương Quế Hoa thấy mẹ chồng vào phòng bếp cũng vội vàng đi theo, cô ta cho rằng mẹ chồng cô ta chỉ nói, sao có thể thật sự xuống bếp được chứ, không nghĩ tới lại là thật.
Vu Tình nhìn thấy cô ta đi vào trực tiếp chỉ huy: "Vợ thằng hai, đi rửa rau cải đắng đi.”
“Mẹ, ăn cái này thật sao ạ!" Trương Quế Hoa vẻ mặt sầu khổ, mẹ chồng cô ta luẩn quẩn lại ăn thứ này, đắng đến nỗi mấy con heo cũng không thèm ăn.
“Không ăn thì bảo cô rửa làm gì, mau đi rửa đi.” Vu Tình tức giận nói.
Lúc này Trương Quế Hoa mới nhanh chóng ra khỏi phòng bếp, bắt đầu rửa rau.
Vu Tình thừa dịp này nấu một nồi cháo.
Tiếp theo lại đun một nồi nước nóng, đợi Trương Quế Hoa rửa sạch rau xong, nước trong phòng bếp đã sôi.
Vu Tình nhận lấy rau cải đắng đã bỏ rễ, tiếp theo cho toàn bộ vào nồi đun sôi nước trong một hai phút, rồi vớt ra cho vào ngâm trong nước lạnh.
Sau đó chuẩn bị sẵn ớt và tỏi khô, ngâm rau cải đắng xong vắt kiệt nước, rồi lại cho tỏi và ớt đã cắt nhỏ vào, tiếp theo cho dầu vào chảo, dầu nóng thì đổ trực tiếp lên tỏi và ớt khô.
Sau đó cho một ít đường trắng, thêm một chút giấm và một chút xì dầu, lại cho thêm một ít dầu mè và muối, đảo một lúc là được.