Chương 17: Thành tâm báo đáp

Năm đó Thẩm Văn Húc là con rể đến ở rể, cho nên vốn dĩ nên gọi là cậu cả thì đổi thành bác cả.

Nhà Cố Hiểu Linh ở ngay trên thị trấn, đi bộ về nhà mất tầm mười phút.

Nhà Cát Tường thì ở trong thôn, nhưng mà cũng coi như là cách trường học khá gần, mất nửa tiếng đi bộ.

Hai người đi cùng nhau đến ngã ba, sau đó vẫy tay chào nhau, Cát Tường đeo cặp sách trên lưng, trên vai thì có một con chim sẻ bạc má đuôi dài đang đậu, cô đi trên con đường đất, đi về hướng nhà mình.

=

Thực ra thời gian trôi qua rất nhanh.

Chớp mắt mà cô và mẹ đã đến thế giới này được hai tháng rồi.

So với mẹ tiếp nhận được tất cả ký ức của dì Cát Tuyết thì ngược lại cô không có một chút xíu ký ức nào của em gái trùng tên trung họ Cát Tường này.

Hai tháng trước, lúc vừa đến thế giới này, hiểu biết của cô về thế giới này là trống rỗng.

Nếu không phải có mẫu thân giúp cô che chắn, giải thích với cô thì chưa chắc cô đã có thể che giấu thân phận của mình một cách hoàn mỹ.

Bây giờ đã hai tháng trôi qua, nhờ vào đầu óc cũng được coi là thông minh, nàng dần dần dung nhập vào hoàn cảnh hiện tạo, cùng dần dần thích cái thế giới mà nam nữ cũng đều có thể đến trường học này...

Chỉ là đối với một số chuyện, cô và mẹ đều nhất trí.

Nhận mối ân mạng sống của dì Cát Tuyết, đương nhiên phải thành tâm báo đáp.

=

Cát Tường đưa tay vuốt lông cho Đoàn Tử, sau khi xác định xung quanh không có ai thì mới nhỏ giọng hỏi: “Vẫn chưa có tin tức gì sao?”

Từ khi xác định được năng lực của Đoàn Tử, Cát Tường đã nhờ nó giúp đỡ tìm kiếm bọn buôn người đã lừa bán nguyên thân năm đó.

Bây giờ thời gian đã trôi qua hơn hai tháng, cô thật sự có chút vội, theo mẹ cô nói thì bố dượng đang bận đi làm nhiệm vụ, sau khi đăng ký kết hôn xong đã vội vàng đi rồi, hứa hẹn là muộn nhất ba tháng sẽ đến đón mẹ con chị đi.

Bây giờ thời gian đã trôi qua hơn một nửa nhưng mà tin tức của đám cặn bã đó vẫn chưa điều tra được chút nào.

Đoàn Tử lông trắng vỗ vỗ cánh, chiêm chϊếp vài tiếng : “Ý Ý, cô đừng cuống, tôi đã nhờ tất cả các bạn chim sẻ ở gần đây tìm giúp rồi!”

Ý Ý là nhũ danh của Cát Tường, năm đó thái hậu ban cho cô tên là Cát Tường, ngụ ý là như ý cát tường, về sau mẹ cô thấy con gái đã lớn rồi, không thể cứ gọi là Niếp Niếp mãi được, thế nên đã lấy cho cô nhũ danh là Ý Ý, Ý trong như ý.