Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

[Thập Niên 80] Vợ Trước Của Nhà Giàu Nhất Trùng Sinh Rồi

Chương 17

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ra ngoài phòng ngủ, cô nhìn đầu tường, chỉ thấy một cái sào trúc dài dựng bên tường sân nhà chị dâu cả, đó là cây sào trúc dài cào anh đào vào mùa xuân, anh đào hết mùa thì nên cất rồi, sào còn ở bên tường làm gì?

Cô lập tức không nói gì, quay người vào nhà anh hai.

Chị dâu hai vểnh mông, dúi đầu vào một chậu nước nóng gội đầu, trong sân yên tĩnh, không có người khác nữa.

Trong phòng ngủ của chị dâu hai có một hòm quần áo, bình thường luôn dùng một cái khóa khóa lại. Vào lúc này, chìa khóa và áo bố của cô ta đều được ném trên bệ cửa sổ.

Trần Mỹ Lan cầm chìa khóa vào phòng ngủ, nhẹ nhàng mở hòm ra, lập tức thấy mấy chiếc áo sơ mi và váy mà mình mang về từ thành phố, yên lặng nằm trong hòm quần áo của chị dâu hai.

Lục tiếp, quần áo hoa nhí, váy hoa của Chiêu Đệ cũng nằm trong hòm.

Chẳng trách gần đây quần áo của cô và Chiêu Đệ luôn không cánh mà bay, cô vẫn còn nghi ngờ có phải chị dâu cả trộm cho hai đứa con gái nhà mình mặc rồi không. Giờ hay rồi hóa ra tất cả đều nằm trong hòm quần áo của chị dâu hai.

Cô không cầm, lục tiếp nữa thì thấy mấy chồng nhân dân tệ chỉnh tề, tất cả đều là mười tệ, đếm thấy ít nhất cũng có mười nghìn tệ.

Nhẹ nhàng đậy hòm, khóa kỹ lại, Trần Mỹ Lan mới đi ra, chị dâu hai vẫn ngồi chồm hổm dưới đất, vểnh cái mông, hoàn toàn không phát hiện.

Cô khá tò mò, không phải anh hai bị đánh gãy eo không làm việc được phải nằm mãi sao, sao lại không nằm trên giường đất chứ.

Đột nhiên ngửi thấy trong phòng bếp tản ra một mùi thơm nồng nặc, cô lại nhìn, chỉ thấy anh hai vốn dĩ nên nằm lại đang khom người hầm gà trong bếp.



Anh hai gầy gò, còn lùn, tuổi còn trẻ đã hói, đầu trọc lóc bị ánh sáng mặt trời chiếu bóng loáng, lóe ánh sáng.

Đó là gà quay hôm qua đã gặm xong, hôm nay hầm canh xương, rắc tỏi tươi và hành lá cắt nhỏ, dựa theo cách ăn của người Thiểm Tây, lại nướng chút bánh cắt thành sợi, ngâm trong cháo gà, vừa ngậy vừa thơm, vậy là có một món bánh bao ngâm thơm phức rồi.

Trần Mỹ Lan vẫn không nói tiếng nào, đi ra từ nhà anh hai.

“Cô còn chạy khắp nơi làm gì đấy, nhanh, Diêm Triệu sắp tới rồi, mau đi sửa soạn đi.” Chị dâu cả ở trong phòng bếp vội vàng đến mức chổng bốn vó lên trời, còn phải để ý Trần Mỹ Lan.

Trần Mỹ Lan đun một bình nước nóng, muốn gội đầu cho Chiêu Đệ, năm tháng này trên đầu đứa trẻ nông thôn nhiều chấy. Lúc ở thành phố ngày nào Chiêu Đệ cũng tắm gội, trên đầu không có chấy, ở nông thôn được một khoảng thời gian, tóc đã dính khá nhiều trứng chấy màu trắng, bị lây từ đầu mấy đứa trẻ nhà mẹ.

Nước nóng ủ tóc, khiến trứng chấy nóng chết, lại dùng lược dày cẩn thận chải hết chúng xuống.

Ngay sau đó, cô bện hai cái bánh quai chèo xinh đẹp cho Chiêu Đệ.

Cho cô bé mặc một chiếc áo sơ mi ngắn tay cổ cánh sen, vốn dĩ con gái có chiếc váy đẹp, đáng tiếc bị chị dâu hai trộm đi rồi, chỉ có thể cho cô bé mặc đồ cũ, rửa sạch giày xăng-̣đan nhỏ cho con gái. Khoảng thời gian ở nông thôn, da của con gái đã đen đi nhiều rồi, mặc dù gầy đét, còn có chút tinh nghịch, nhưng đây chính là một cô bé khôn khéo.

“Cô chỉnh trang cho mình là được, chỉnh trang cho nó làm gì?” Chu Xảo Phương nấu canh chua xong, lại bưng bánh rán thập cẩm hôm qua còn thừa ra ngoài, oán trách nói.

Chị dâu hai gội đầu xong, ăn xong canh gà quay ngâm bánh, cố ý rửa sạch miệng mới đến tham gia náo nhiệt.
« Chương TrướcChương Tiếp »