Ba anh em đồng lòng, nếu không mấy năm nay chỉ dựa vào một mình Tần Trình cũng không gây dựng nên gia sản lớn như vậy được.
Huống chi nơi này có Tần Tồn Mai ở trong đó lo chu toàn, bọn họ tin rằng sau khi ra riêng, cuộc sống sẽ càng tốt hơn.
Suy cho cùng ra riêng rồi cũng không phải là tình cảm anh chị em đều mất hết, sau này Tần Tồn Thắng muốn trồng trọt một ít, trồng các loại như lúa mì, rau dưa, trái cây, Tần Tồn Mai nuôi một vài con heo chất lượng tốt, mấy việc đó đều cần nhờ Tần Trình quyết định, có Tần Trình, bọn họ cũng có người đáng tin cậy.
Mẹ Tần và cha Tần vẫn có chút cảm thán, vốn dĩ cuộc sống đang êm đẹp, hiện tại mọi người đều sắp có gia đình của riêng mình.
Có điều nghĩ lại cũng không thể luôn dính lấy mấy đứa con, giống như diều hâu cũng là khi con cái chưa lớn mấy là đã buông cánh, để chúng tự mình bay đi phiêu bạt.
Hơn nữa, hiện tại còn chưa bay ra khỏi thôn, bọn họ lo lắng gì chứ.
Tin tức gia đình Tần Trình tách ra rất nhanh đã truyền khắp thôn.
Ra riêng thì phải viết điều khoản và hiệp ước rõ ràng, rồi lại đến nhà trưởng thôn để làm chứng.
Trưởng thôn sửa quy ước đệ đơn lên trấn, sau khi bên chính phủ đóng dấu, lưu hồ sơ ra riêng thì còn phải chia đất đai và núi rừng ra.
Cứ như vậy, không đến mấy tháng là làm không rõ.
Ra riêng cũng không phải trò đùa, tóm lại mọi người không sống cùng nhau nữa, rất nhiều chuyện cũng sẽ khác đi.
Người trong thôn biết gia đình Tần Trình tách ra thì đều cảm thấy không tin.
“Nhà cậu ấy là vạn nguyên hộ, mấy năm nay dựa vào mấy anh em trồng trọt nuôi heo trồng cây ăn quả mà kiếm được không ít tiền, giờ mà ra riêng khẳng định là không dễ chia tiền.”
“Người ta nói huynh đệ tề tâm, kỳ lợi đoạn kim*, tôi thấy nhà họ rất nhanh là sẽ suy bại.”
*Anh em đồng lòng thì sức mạnh sẽ giống như lưỡi dao sắc bén cắt đứt được kim loại
“Cho dù nhà bọn họ hết tiền, nhưng cũng có một căn nhà ngói gạch xanh, đâu giống chúng ta, đến cả nhà gạch cũng không có một căn.”
Vu Văn Hải đi chơi khắp nơi bên ngoài, nghe nói nhà Tần Trình tách ra thì cảm thấy chuyện này có liên quan đến bà chị nhà mình.
Cậu sải chân chạy về nhà, thở không ra hơi, lên tiếng: “Chị, Tần Trình ra riêng, nhất định là anh ấy vì lời chị nói lúc trước cho nên mới ra riêng.”
Vu Lục Lộ sửng sốt, dựa theo tình hình nhà Tần Trình hiện giờ, không tách ra, tiếp tục cùng nhau ổn định gia nghiệp là tính toán tốt nhất, sao nhà Tần Trình lại mau chóng tách ra như vậy?
Nói ra thì, sau lần Vu Lục Lộ từ chối lời cầu hôn của Tần Trình, cô liền cảm thấy ngực đau nhói, không phải kiểu đau về mặt thể chất, chỉ như ngực bị kìm nén gì đó, vào không được, ra không xong.
Thật ra Tần Trình đẹp trai, giọng nói dễ nghe, vóc dáng cao ráo, đối xử với người ta cũng lễ phép.
Tuy anh có lịch sử đen, nhưng hiện giờ anh đã một trời một vực so với trước kia.
Ngay cả bản thân cô mà so với Tần Trình thì cũng bị lu mờ, cô là người trọng sinh, biết rất nhiều thời cơ của đời sau, nhưng hiện giờ cũng chỉ có thể ngoan ngoãn ở lại trong thôn.
Bên ngoài quá rối loạn, hơn nữa đi ra ngoài làm việc cần giấy chứng nhận xuất hành, qua thêm mấy năm còn cần có giấy phép cư trú tạm thời giá trên trời, càng đừng nói những tên lưu manh, xã hội đen, lừa gạt bán người, tìm người đòi tiền… Một cô gái như cô muốn đi ra ngoài kiếm tiền thật sự rất khó.
Có phần lớn ký ức của đời trước, cô chướng mắt với mấy người tới nhà cầu hôn, cũng cảm thấy bọn họ thiếu thú vị, nhưng Tần Trình không giống vậy, đối với cô mà nói, cả hai đời, Tần Trình đều là sự tồn tại đặc biệt.
Có thể là mối tình đầu, có lẽ lại là quả chua*.
*Kết cục không tốt
Không biết vì sao, cô nhớ đời trước mình và Tần Trình không có tiếp xúc gì, nhưng Tần Trình xuất hiện trước mặt cô, trong lòng cô cứ cảm thấy rất chua xót.
Nhất định đời trước cô và Tần Trình đã từng xảy ra gì đó, nhưng cô không nhớ ra phần kí ức này.
Vu Lục Lộ quyết định buông tha bản thân, nhớ không ra thì thôi, không cần phải nắm lấy, còn về Tần Trình, cô cũng không muốn giao hảo với anh nữa.