Nói về phía Tần Trình thì vẫn luôn chờ tin Vu Lục Lộ xem mắt, anh có chút không nhịn được Vu Lục Lộ bị Vương Đại Thuận lừa gạt, nhưng có một số việc cần Vu Lục Lộ tự mình hiểu rõ mới có thể quyết đoán được.
Vốn dĩ muốn đi tìm Vu Văn Hải hỏi thăm tin tức, nhưng nghĩ hiện tại mình đi tiếp cận gia đình Vu Lục Lộ như vậy, chẳng phải là cũng có ý muốn che giấu Vu Lục Lộ sao?
Tuy nói là đời trước Vu Lục Lộ đã kết hôn với anh, nhưng sau khi anh vào thành mở xưởng thì không quan tâm đến Vu Lục Lộ, sau đó Vu Lục Lộ hiểu lầm anh, cho nên chuyện ly hôn sau đó đã tổn thương Vu Lục Lộ.
Nói ra thì, nếu nhà Vương Đại Thuận không thiếu nợ, cũng không lừa gạt Vu Lục Lộ, Vu Lục Lộ gả cho Vương Đại Thuận, ít nhất cũng không có những chuyện phiền lòng này.
Nhưng đây đều là chuyện đời trước, đời trước không phải là đời này, anh thích Vu Lục Lộ, đời trước là không thông suốt.
Hơn nữa anh cho rằng trong nhà cũng có cha mẹ và chị gái giúp đỡ, Vu Lục Lộ ở nhà sinh con nuôi con ít nhất sẽ nhẹ nhàng hơn chút.
Sớm biết vợ chồng chia xa sẽ mang đến nhiều hiểu lầm như vậy, ban đầu hẳn là anh đến đón Vu Lục Lộ vào thành.
Nhưng đời trước Vu Lục Lộ không muốn vào thành.
Đời này sống lại, anh vẫn luôn chuẩn bị tâm lý, anh đau khổ, sợ mất đi Vu Lục Lộ nên vẫn không dám tiếp cận cô, một khi cô đi xem mắt, anh lại muốn phá hỏng.
Nếu Vu Lục Lộ biết sự thật anh là người như thế này, nhất định sẽ xa lánh anh, không bao giờ gặp lại anh.
Anh không thể chịu đựng chuyện như vậy xảy ra, không bao giờ chấp nhận.
Vu Văn Hải nghĩ lần trước mình không nên nhận 100 đồng của Tần Trình, hiện tại mình lại thành người cùng phe với Tần Trình.
Lúc đó Tần Trình đưa 500, cậu chỉ nhận 100, hơn nữa kiên quyết tỏ vẻ mình chỉ tìm hiểu tình báo chứ không phải giúp Tần Trình phá hỏng, Tần Trình cũng đồng ý, cũng nói chỉ tìm hiểu tình hình Vu Lục Lộ xem mắt từ chỗ Vu Văn Hải mà thôi.
“Có phải chị em không vừa ý người đàn ông kia?” Tần Trình cho rằng chuyện này sẽ giống như đời trước.
Nhưng sau đó Vu Văn Hải lại nói: “Hỏng rồi, hơn nữa bà mối nói, người đàn ông kia lừa gạt, không phải đối tượng tốt để kết hôn.”
Tần Trình nghĩ bà mối đã tốt bụng mà nhắc nhở Vu Lục Lộ nên cô mới không thành đôi với Vương Đại Thuận.
Vu Văn Hải lại tiếp tục nói: “Chị em nói, nếu muốn cưới chị ấy phải lấy xe đạp làm sính lễ, tốt nhất là xe đạp hiệu Phượng Hoàng.”
Cậu liếc Tần Trình một cái, thấy anh vẫn rất có hứng thú lắng nghe nên tiếp tục thêm mắm dặm muối: “Còn nói, phải tìm cho em công việc chính thức trong xưởng. Đúng rồi, còn phải có 6666 đồng tiền sính lễ, đương nhiên tam chuyển nhất hưởng* là không thể thiếu.”
*Còn gọi là tứ đại kiện, chỉ 4 món đồ mà mỗi gia đình đều mong muốn có vào thời đó, bao gồm xe đạp, radio, máy may và đồng hồ đeo tay.
Câu sau cùng dĩ nhiên là Vu Văn Hải cố ý thêm vào, chỉ muốn xem xem vẻ mặt của Tần Trình như thế nào.
Ai ngờ mắt Tần Trình rực sáng: “Chị em thật sự đã nói vậy?”
Nếu là yêu cầu như vậy, vậy thì anh lại có hy vọng.
Ngày mai anh liền hủy đơn đặt mua xe mô tô, đổi thành mua xe đạp, tam chuyển nhất hưởng phải đến cao ốc bách hoá mua, 6666 đồng thì anh đã sớm chuẩn bị xong.
Nhà anh là vạn nguyên hộ, số tiền đó cũng lấy ra được, dù sao thì một vạn nguyên hộ và mười vạn nguyên hộ đều là vạn nguyên hộ.
Còn về việc tìm công việc chính thức trong xưởng cho Vu Văn Hải, vậy thì càng dễ hơn, đến lúc đó xem xưởng chế biến thịt hoặc là xưởng găng tay có ai bán chức vị hay không, anh dùng nhiều tiền là có thể mua một công việc cho Vu Văn Hải.
Vu Văn Hải vẫn chưa biết dự định của Tần Trình, cho rằng Tần Trình cũng có ý lùi bước như Vương Đại Thuận, chợt nghĩ có phải là cậu nên sửa mồm, nói ít lại một chút hay không.