Chương 13: Ba mẹ hà tiện lên kế hoạch với Manh Manh

Lúc này Trần Manh đã không còn nỗi băn khoăn như trước, cô đang nghĩ biện pháp xử lý đôi ba mẹ hà tiện này, chợt nghe bên ngoài truyền đến tiếng đối thoại.

"Ba nó, ông nói xem Manh Manh sẽ không có việc gì bất trắc chứ?"

"Phi! Đừng nói bừa! Nuôi lớn như vậy còn chưa báo đáp được gì cho chúng ta, nó dám chết!"

Trần Manh trong lòng hừ lạnh, báo đáp? Thật đúng là không biết xấu hổ.

"Tôi cũng không phải sợ những cái khác, chỉ là lo lắng Vương đồ tể sẽ từ hôn, tôi mới vừa đi ra ngoài đúng lúc gặp Vương đồ tể ông ta còn hỏi thăm bệnh tình của Manh Manh từ tôi, nghe câu hỏi kia thì đang sợ là lấy nó vào cửa rồi không nuôi được, tiền thì tôi cũng lầy rồi, ngày mai muốn mua thuốc luôn, còn có thể trả tiền lễ ăn hỏi?"

"Tuyệt đối không thể trả được!"

Bây giờ vợ chồng Lưu lão Ngũ tin tưởng phương thuốc bí truyền sinh được con trai kia như trúng tà, đã muốn nhanh chóng có một đứa con trai nối dõi tông đường, số tiền này còn quan trọng hơn mạng người.

"Vậy ông xem giờ phải làm sao? Xem Manh Manh như vậy, để nó khỏe lại cũng cần phải một thời gian nữa, ngộ nhỡ tên đồ tể hối hận -- "

"Việc này không vội, tôi có biện pháp, bà đi xem Manh Manh tỉnh chưa."

Trần Manh nghe vậy nhắm mắt lại giả bộ ngủ, Trương Lan Anh đi vòng qua nhìn cô còn ngủ rồi xoay người đi ra ngoài.

Hai vợ chồng chạy vào trong phòng bàn tính, sợ Trần Manh tỉnh lại nghe được.

Trần Manh đợi vài phút nghe thấy phòng ngoài không còn động tĩnh gì nữa, lúc này mới rón rén đứng lên, thấy trên bếp lò có hai đĩa bánh ngô bèn thuận tay cầm lấy một cái trong đĩa, sau đó vòng ra phía sau phòng ngồi xổm dưới chân tường nghe lén hai người trong phòng nói chuyện, vừa nghe lén vừa gặm bánh ngô.

Cô nhất định phải bổ sung thể lực, chuyẹn xử lý người xong liền ngất tuyệt đối không thể để xảy ra thêm lần nữa - - bánh ngô này làm quá khó ăn, còn không thể so sánh với 1% tay nghề của Trần Manh, nhưng vì để bổ sung năng lượng cũng không để ý nhiều như vậy, chịu đựng cơn đói trong bụng nuốt xuống.

Hai người trong phòng đóng cửa lại, không biết người bị bọn họ tính kế đã tỉnh lại, hai người lại bắt đầu bàn tính.

"Ba nó, ông có cách gì? Manh Manh không nói lời nào nhưng cũng rất cứng đầu nếu như nó biết hai chúng ta để nó gả cho Vương đò tể thì nó chắc chắn không thể đồng ý, ông nhìn cách mà nó đánh người hôm nay đi, rất đáng sợ!!!"

"Chúng ta để cho nó gạo nấu thành cơm, đêm nay đưa nó đến nhà Vương đồ tể, hai người ngủ một đêm còn lo nó không đi vào khuôn khổ? Đến lúc đó nếu như nó không đồng ý, toàn bộ người trong thôn đều đâm nát xương sống của nó!"

"Nếu nó khóc lóc om sòm giống như hôm nay đánh lão tam, hai chúng ta cũng không được nó..."

Đôi ba mẹ tiện nhân này ở trong thôn bị người ta khi dễ cũng không dám cãi lại, tất cả oán khí đều trút lên người Lưu Manh, nhưng sức chiến đấu đúng là không được, có lẽ là do suy dinh dưỡng, mặt hai vợ chồng đều vàng khè, cơ bắp nhỏ dáng người thấp, bộ dạng Trần Manh đánh người tạo thành bóng ma tâm lý cho bọn họ.

"Nó có đồng ý hay không cũng không sao, bà xem đây là cái gì!"

Trần Manh chỉ có thể nghe không thấy, cô rất muốn biết Lưu lão ngũ lấy cái gì ra.

"Cái gì vậy?" Trương Lan Anh thay Trần Manh hỏi.

"Thốc Kê Tán! Chúng ta thừa dịp Manh Manh ngủ đi đến Du Y lấy, thứ này là đồ tốt, lát nữa bà bỏ vào nước cho nó uống, làm xong bỏ vào bao tải đưa qua cho Vương đồ tể."

***秃鸡散 Thốc Kê Tán: Bài thuốc cổ bắt nguồn từ Trung Hoa. Đã từng được xem là “tình dược trường xuân” của vị nữ Hoàng đế Võ Tắc Thiên trong lịch sử.

"Thốc Kê Tán? Đây là làm cái gì, nghe kỳ quái như vậy?"

Lưu lão ngũ lộ ra nụ cười thần bí: "Nói cho bà nghe, Thốc Kê Tán này chính là đồ tốt mà Du Y tổ truyền lại, nam ăn nữ chịu không nổi, nữ ăn nam chịu không nổi, nam nữ đều ăn... Hắc hắc, giường chịu không nổi!"

Chà!

Trần Manh nghe xong mà nóng gan nóng ruột, đôi ba mẹ này quả thực không phải người!

Không dám công khai cãi nhau với mình bèn chơi xấu!

Thậm chí ngay cả thủ đoạn hạ lưu như bỏ thuốc cũng nghĩ ra được! Trần Manh nhanh chóng nhét miếng bánh ngô vào trong miệng, bổ sung thể lực xong mà cũng đã nghe gần hết cuộc hội thoại, cô thừa dịp người bên trong không chú ý chuồn trở về phòng nằm xuống, trong lòng đã có một đối sách...