Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thập Niên 80: Tôi Được Hán Tử Cưng Chiều

Chương 66: có giỏi thì đến đây

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đường Mật ngạc nhiên, kiếp trước mỗi lần người phụ nữ này về nhà cha mẹ, cô ta luôn phàn nàn về những chuyện xấu xa của mẹ chồng, ví dụ như đồ ăn do mẹ chồng nấu hôm nay không ngon, ngày mai mẹ chồng quấy rầy giấc ngủ của cô ta, ngày mốt mẹ chồng ghét bỏ vì cô ta không đẻ được...

Hôm nay mặc trời mọc đằng tây à?

Đường Mật vẫn bán giá đỗ cho cô, chỉ tính năm xu, dù sao cũng chỉ nửa cân mà thôi.

Ngô Thủy Hoa cho giá đỗ vào giỏ rau.

Đường Mật đi đẩy xe đạp của cô, sau đó thấy đối phương dường như đang đợi cô.

Đường Mật cười thầm trong lòng.

Kể từ khi sống lại, ngoài việc nhìn thấy Ngô Chính, cô chưa từng gặp ai khác trong Ngô gia, Ngô Thủy Hoa cũng không thể nào biết cô được.

Nhưng bây giờ Ngô Thủy Hoa làm như vậy là có ý gì đây?

Chẳng nhẽ Ngô Chính kêu cô ta tới đây!

Tên cặn bã đó muốn trả mối thù lần trước!

Đường Mật không khỏi nhìn trái nhìn phải, có lẽ Ngô Chính lúc này đang trốn trong một góc, định gϊếŧ cô.

Đường Mật nghi ngờ, khi cô đang âm thầm quan sát trong lòng, Ngô Thủy Hoa đã bắt đầu ngập ngừng hỏi: “Nếu suy đoán của tôi là đúng, thì cô chính là em gái của trưởng khoa Thẩm mới từ nông thôn đến đúng không?”

Đường Mật nhíu mày, cố ý hỏi: “Cô là ai?”

Người phụ nữ mỉm cười nói: “Tôi là Ngô Thủy Hoa, gia đình tôi là thợ cắt cấp năm trong nhà máy liên doanh vạn năng, trưởng khoa Thẩm rất quan tâm tôi!”

Đường Mật gật đầu, sau đó toan bước đi, cô không có hứng thú làm quen ai cả.

Ngô Thủy Hoa cảm thấy khí chất của cô gái này lạnh lùng như vậy, cô ta xứng với em gái của Thẩm Vệ Châu, anh trai và em gái cũng có khí chất như vậy, cô ta đi theo hỏi: “Cô là em họ của anh ấy ở nông thôn sao?”

Dù sao thì họ của hai người cũng không giống nhau.

Có khi là em gái họ ấy.

Đường Mật không nói, đó là ngầm đồng ý.

Cô không hiểu tại sao người phụ nữ này lại hỏi nhiều như vậy, định điều tra hộ khẩu hay gì?

Nếu Ngô Chính thật sự phát hiện ra cô, còn phái em gái đến tìm hiểu chân tướng, cô sẽ không thể trốn tránh.

Dù sao bọn họ đều biết cô là em gái của Thẩm Vệ Châu, bọn họ nhất định biết mình sống ở đâu.

Dù sao cô cũng không sợ.

Có giỏi thì đến đây này.

Ngô Thủy Hoa cùng cô đi tới tòa nhà gia đình của nhân viên nhà máy, dọc đường đi bọn họ không có gì để nói, song đều khen Thẩm Vệ Châu tốt như thế nào:

“Tôi nghe nói anh ấy từng lập công trạng hạng nhất trong quân đội, từ khi chuyển đến nhà máy của chúng tôi, giám đốc nhà máy rất thích anh ấy, nói năm ngoái giám đốc nhà máy đích thân dẫn người từ cánh đồng vận chuyển một lô nguyên liệu trở về, trên đường gặp phải bọn cướp đường, đám người không tiếc mạng đó đúng là đáng sợ, khi ấy may có trưởng khoa Thẩm với dũng khí của một người gϊếŧ chết vài thủ lĩnh, đánh ra con đường đẫm máu, anh ấy là người anh hùng nhất mà tôi từng thấy.”

Ngô Thủy Hoa cứ nói mãi về chuyện này, ánh mắt chan chứa sự sùng bái với Thẩm Vệ Châu.
« Chương TrướcChương Tiếp »