Editor: Tô Nhi
—--------------
Lời này đủ thẳng thắng a, Kiều Lộ còn cho rằng mình nghe lầm. Nhưng mà lại thấy mặt anh hết sức nghiêm túc, liền loại bỏ suy nghĩ này ra khỏi đầu.
Kiều Lộ mím môi: “Đúng vậy, hắn ta là tên cặn bã, bất quá là chính tôi…”
Từ Hải Châu đánh gãy lời cô bằng giọng nói đầy trong trẻo, “Cô là người bị hại, nếu nói cô ngốc, thì không khác gì nói hắn là tra nam? Lúc ấy cô còn nhỏ chưa thể phân biệt đúng sai cũng như hiểu những chuyện đó, nếu hắn ta là một người đàn ông tốt thì nên bảo hộ người yêu mình thật tốt, mà không phải chiếm đoạt hay thương tổn người yêu mình.”
Anh nói xong câu này, Kiều Lộ nhịn không được mà vỗ tay trầm trồ khen ngợi. Nam nhân có suy nghĩ này quá là tuyệt vời rồi.
Chỉ dựa vào một câu ngắn ngủn mà đem hảo cảm của Kiều Lộ đối với Từ Hải Châu kéo lên cao. Cô không thể không hoài nghi lời này của anh là có mục đích, tỷ như là để tăng hảo cảm của cô, hay nhanh chóng kéo gần khoảng cách giữa hai người…..
Nhưng đôi mắt của người đàn ông đối diện quá mức chân thành, bỗng nhiên Kiều Lộ cảm thấy mình quá xấu xa rồi.
“Khụ, nói như vậy….Tôi muốn hỏi một chút, ấn tượng của anh đối…?” Giọng nói cô mềm mại, nhu hòa tựa gió xuân, phảng phất giống như trong lòng anh có sợi lông vuốt qua làm lòng anh tê dại.
Hầu kết Từ Hải Châu chuyển động, giọng nói anh càng thêm nhu hòa, “Khá tốt.”
Kiều Lộ cũng không rõ ý anh lắm, tiếp tục hỏi thử, “Vậy anh có thể đón nhận con của tôi sao?”
Từ Hải Châu thập phần nghiêm túc nhìn nhìn Kiều An, khóe môi hơi giơ lên, “Có thể.”
“Tôi là dân quê.”
Từ Hải Châu nói: “Không quan hệ.”
Một chút chướng ngại cũng không có a…. Kiều Lộ cảm thấy việc này thuận lợi một cách quá đáng.
“Tôi hiện tại không có công việc.” Cô nói.
Từ Hải Châu vẫn cứ sảng khoái đáp: “Công việc có thể từ từ tìm.”
Kiều Lộ sửng sốt đến mức không động đậy, Từ Hải Châu nhịn không được mà nhìn cô thêm vài lần. Lúc này, cặp mắt xinh đẹp mới giật mình nhìn lại anh, nhìn xem, cô cứ đáng yêu kiểu nào ấy.
Anh cười nói: “Cô còn muốn hỏi cái gì nữa không?”
“Tạm thời không còn.” Kiều Lộ lấy lại tinh thần, môi giương lên cười cười.
“Tốt.” Từ Hải Châu bị cô nhìn chằm chằm đến mức mất tự nhiên, gương mặt hơi nóng lên.
Thật ra trong lòng anh rất cao hứng, tướng mạo của Kiều Lộ rất phù hợp với người vợ trong mơ của anh. Tuy rằng nói ra có chút dung tục, nhưng sự thật ra chính là như thế, anh đối với cô là nhất kiến chung tình. Hơn nữa vô cùng may mắn là điều kiện của hai người vô cùng phù hợp.
Ở thời đại này, việc bày bán là một công việc cực kỳ không có ổn định, thậm chí còn bị người khác coi thường. Chính vì lý do này mà anh vẫn còn độc thân đến giờ, bởi vì đại bộ phận nữ đồng chí đều không nhìn trúng. May mà chị Lưu tìm đến anh, chứ từ trước đến giờ, Từ Hải Châu chưa từng nghĩ đến việc tìm đối tượng.
Nếu Kiều Lộ không phải dân quê, nếu cô không phải là có con, có lẽ cô đã không nhìn trúng anh, bọn họ sẽ không có cuộc gặp này, càng không có cơ hội để ngồi đây thế này…
Từ phương diện này mà nói, đúng là không có những điều kiện này thì bọn họ cũng không có duyên phận để gặp nhau.
Nghĩ đến đây, Từ Hải Châu âm thầm cảm thấy may mắn, ánh mắt như đuốc mà nhìn Kiều Lộ, như có như không thể hiện ý chí kiên định.
Anh ngồi ngay ngắn, tiện đà chậm rãi mở miệng nói: “Đồng chí Kiều, tôi cũng nói rõ tình huống của mình.”
“Tôi là Từ Hải Châu, năm nay 25 tuổi, đã tốt nghiệp cao trung, là người phương bắc. Cha mẹ vẫn còn sống, trên còn có một người anh trai, hiện tại bọn họ đều là ở phương bắc. Tôi 19 tuổi vào Lê An, làm công nhân ở xưởng bốn năm, sau đó xin từ chức ra buôn bán vỉa hè, đến bây giờ đã được nửa năm. Tôi đối với vợ của mình yêu cầu không cao, chỉ cần…”
Anh dừng một chút, trộm nhìn Kiều Lộ, mới ho nhẹ nói: “Chỉ cần tính cách hợp nhau, nhân phẩm không vấn đề, thì không còn vấn đề nào khác.”
Từ Hải Châu vừa nghiêm túc vừa nghiêm trang mà giới thiệu bản thân, khác hẳn một trời một vực với bộ dạng lúc nãy, đúng chuẩn chàng trai ngây thơ.
Giống như là từ người đàn ông ổn trọng trở thành chú cừu dịu dàng vô hại.
Kiều Lộ đột nhiên cảm thấy, chị Lưu đang giới thiệu cho mình một xử nam ngây thơ a!
Từ Hải Châu trước giờ chưa yêu đương, bên người rất ít khi xuất hiện nữ nhân.
Tuy 25 tuổi không quá lớn nhưng không hề nhỏ….Bất quá ở thập niên 80, đồng chí nam tầm 25 tuổi thật sự không còn nhiều. Vô luận điều kiện người đó thế nào, thì ở tuổi này đa phần đều đã thành gia lập thất, hoặc đang đi xem mắt, hoặc nhờ cha mẹ giới thiệu…
Những người giống như anh hiện tại không nhiều, nhìn từng người từng người thành gia lập nghiệp, gia đình thuận hòa, con cái hiếu thảo, Từ Hải Châu sinh ra ý muốn kết hôn là điều bình thường.