Hiệu trưởng lúc này mới ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, sắc mặt ông vội căng thẳng, gấp gáp nói: ”Không không không, chúng ta sẽ cho em một bài thi mới, bây giờ em ngồi làm ngay tại đây, chúng ta cũng sẽ phụ trách coi thi, chỉ cần em thi đủ tiêu chuẩn...”
Nghe đến đây, đôi mắt vô hồn của Hoa Dạng như có thêm một tia ánh sáng: ”Được ạ, các thầy cô, em có thể đảm bảo mình sẽ thi được một trăm điểm.”
Một bài thi toán của lớp sáu mà thôi, cô là một thạc sĩ luật chả lẽ còn không thi nổi điểm tối đa, như vậy cũng khiến người ta chê cười rồi, phải biết muốn thi đậu vào trường luật thì yêu cầu học vấn cao cỡ nào, bài thi này hoàn toàn không thành vấn đề đối với trình độ hiện giờ của cô.
Lời này vừa nói ra, cả phòng thi bỗng chốc im bặt, thậm chí còn có thể nghe được tiếng muỗi kêu vo ve, mấy học sinh đang làm bài thi cũng ngước mặt lên nhìn Hoa Dạng với vẻ nghi ngờ.
Giang Vinh cười ha hả như vừa nghe được một truyện hài tiếu lâm, cậu ta lớn tiếng nói móc: ”100 điểm á, sao có thể? Này, không phải cậu bị bắt vì gian lận nên sợ quá hoá điên rồi chứ? Ngày thường bài tập trên lớp cậu còn không được 80 điểm, bây giờ còn dám đứng đây nói khoác?”
Giám thị sợ Giang Vinh chọc vào quả bom hẹn giờ, vì vậy trừng mắt liếc cậu ta. Quay đầu lại nhìn Hoa Dạng, cất giọng cực kì dịu dàng nói: ”Học sinh Hoa Dạng, không cần phải thi được 100 điểm, 80 điểm là đủ rồi.”
“Đúng đúng đúng, học sinh Hoa Dạng, chúng ta không cần áp đặt mục tiêu quá cao, chỉ cần làm đến nơi đến chốn là được.”
Ngày thường thành tích của Hoa Dạng thật sự rất kém, chưa kể còn thường xuyên đứng ở vị trí bét bảng hoặc áp chót, mấy người bọn họ lo lắng cô thi không được sẽ lại nghĩ quẩn, cho nên mới nói đỡ dùm Hoa Dạng, ý đồ muốn vớt vát tôn nghiêm cho cô.
Giang Vinh nói chuyện càng khó nghe hơn cả ban nãy: ”Hừ, nếu cậu mà thi được 100 điểm, vậy cả nước sẽ gặp lũ lớn, mặt trời cũng sẽ mọc ở phía tây.”
Hiệu trưởng nghe vậy thì nhíu mày không hài lòng, đây là đứa nhỏ nhà họ Giang sao? Ông còn nhớ rõ ba của tên nhóc này là con trai trưởng trong nhà, nghe đâu vẫn luôn ở phương nam buôn bán, kiếm lời được rất nhiều tiền, có thể xem như một nhà giàu có.
Nhưng bởi vậy nên Giang Vinh lớn lên trong sự thiếu hụt dạy dỗ của cha mẹ, còn nhỏ đã ở chung với ông bà nội, lúc nào cũng được hai ông bà cưng chiều, muốn gì được nấy. Cho nên đứa nhỏ này càng lớn càng ngỗ nghịch, thường xuyên gây chuyện thị phi.
Hoa Dạng nghe Giang Vinh buông lời trào phúng thì nhấp nhấp miệng, yếu đuối đáp lại: ”Nếu tôi thật sự thi được thì sao?”
Giang Vinh ỷ mạnh hϊếp yếu đã quen, căn bản không thèm để một bé gái ốm yếu như Hoa Dạng vào mắt, vì vậy liền hùng hồn đưa ra lời thề, nói nhăng nói cuội: ”Nếu làm được thì tôi sẽ quỳ xuống trước mặt cậu rồi dập đầu ba cái thật mạnh.”
Hoa Dạng nhìn cậu ta thật sâu, trong mắt loé lên một tia chớp: ”Tôi chỉ cần một câu xin lỗi.”
Ba cái dập đầu? Chỉ có vậy thì làm gì đủ để tiêu tan nỗi nhục của cô, ha hả, thằng nhãi này đúng là mơ tưởng.
Hoa Dạng cầm lấy tờ đề thi, không chút hoang mang mà nhanh chóng viết xuống tên của mình, lại cẩn thận làm bài từ trên xuống dưới, vừa chuyên chú lại không kém phần nghiêm túc.
Cô làm bài thật sự rất nhanh, cơ bản là không cần suy nghĩ nhiều đã làm xong được một đề, lại bắt đầu cầm đề tiếp theo lên, nhóm giáo viên đều nhìn chăm chú, sau đó hai mặt nhìn nhau.
Dưới dự quan sát của nhóm giáo viên, Hoa Dạng chỉ tốn gần hai mươi phút đã làm xong toàn bộ, chỉ thấy cô cuốn xấp bài làm lại, mặt trên tờ giấy thi phủ đầy từng hàng chữ nắn nót sạch sẽ, như phát ra thứ ánh sáng chói loá làm mù mắt mấy người bọn họ.
Tổ trưởng Niên tự mình xắn tay áo lên để chấm bài thi, qua một lúc liền lên tiếng thông báo: ”Hiệu trưởng, học sinh Hoa Dạng thật sự làm bài được 100 điểm.”
Hiện trường lâm vào mảnh yên tĩnh đến lạ thường, gì, sao có thể như vậy được?
Sắc mặt của Giang Vinh là kém nhất, cậu ta vội lao lên giựt lấy bài thi, dấu mực đỏ đề 100 điểm như chọc đau hai mắt cậu, miệng cũng lắp bắp nói: ”Không có khả năng, chuyện này không thể nào xảy ra được, là do các người thông đồng với cậu ta rồi giúp cậu ta gian lận có phải không?”
Lời này vừa nói ra, Hoa Dạng nhanh chóng thu lại ý cười nơi đáy mắt, giả bộ cúi đầu vì tủi thân lần hai, ha ha ha thằng nhãi ngu ngốc, cứ tiếp tục làm ầm lên đi, nhóc sẽ chết càng thảm hơn thôi!
Nhóm giáo viên không nghe thì thôi, vừa nghe thấy đã tức muốn nổ phổi. Đây mà là tiếng người nói sao? Thằng nhóc này đúng là cái đồ đáng ghét, chuyện gian lận trong thi cử sao có thể đặt điều nói bậy như vậy được?
Vì đảm bảo tính công bằng, mấy người bọn họ thậm chí còn thay phiên nhau chấm lại bài thi. Cuối cùng cả đám đều đưa ra kết luận, thành tích này thật sự không có vấn đề gì, Hoa Dạng hoàn toàn đạt được điểm tối đa 100%.