“Đó là chuyện không thể nào!”
Lưu Cường Toàn giống như bị ai giẫm phải đuôi, chỉ chạm đến một chút liền nhảy dựng lên!
Hắn chỉ tay về phía Úy Nam: “Cô nằm mơ đi! Cứ việc kiện cáo đi, thích chỗ nào thì đến đó mà kiện cáo! Để tôi cho cô mượn lá gan!”
Úy Nam hất mạnh bàn tay Lưu Cường Toàn đang chỉ về phía mình, ánh mắt vừa sắc bén lại lạnh lùng như có lửa giận đang bùng cháy.
Cô trừng mắt nhìn Lưu Cường Toàn, lạnh giọng nói: “Không cần ông cho tội mượn đâu, tự tôi có gan làm chuyện đó. Đúng thật là tôi muốn đi kiện, tôi sẽ kiện ông thân là thư ký xưởng trưởng lại tùy ý nhục mạ người nhà công nhân viên chức! Vừa rồi ông mắng chửi, vũ nhục tôi như vậy tất cả mọi người đều nghe thấy, tôi cũng không tin sẽ không có ai đứng ra làm chứng cho tôi!”
“Ông yên tâm đi, tôi nhất định sẽ không lùi bước. Nếu trong xưởng không thể giúp tôi làm chủ việc này, ông không công khai xin lỗi thì tôi sẽ khởi kiện lên đến Cục công nghiệp! Nếu Cục công nghiệp không thể giải quyết thì tôi sẽ đến thủ đô kiện lên đến Bộ công nghiệp! Tôi không tin ở đất nước này không có nơi nào có thể làm chủ cho những người dân bình thường như tôi!”
Giọng nói Úy Nam không lớn, mặc dù đang cãi nhau nhưng dáng vẻ vẫn rất nhã nhặn lịch sự.
Không giống Lưu Cường Toàn đang đứng ở phía đối diện, đỏ mặt tía tai, dáng vẻ như sắp xuất huyết não.
Những lời Úy Nam vừa nói tựa như nhát dao sắc nhọn, từng câu từng câu đều đi thẳng vào vấn đề hắn ức hϊếp kẻ yếu.
Cô càng nói thì sắc mặt Lưu Cường Toàn ngày càng khó coi, ánh mắt tuy vẫn cường ngạnh nhưng rõ ràng đã để lộ vài phần yếu hèn.
Thấy hắn bị người khác thu thập, trong lòng Vương Thu Bình cảm thấy vô cùng sung sướиɠ.
Nhưng thật sự không thể làm lớn chuyện này.
Bà ta đẩy Lưu Cường Toàn đang đứng trước mặt mình sang một bên, tiến lên chụp lấy bả vai Úy Nam.
Sau đó trấn an: “Tiểu Nam, cháu đừng nóng giận, có dì Vương ở đây thì không một ai có thể ức hϊếp cháu. Cháu chờ một chút, đã có người đi tìm xưởng trưởng, chúng ta đến phòng họp trước, đến đó ngồi nghỉ ngơi uống chút nước.”
Vương Thu Bình vừa dỗ dành vừa thuyết phục Úy Nam đi vào phòng họp.
Những người khác lập tức giải tán, người thì đi tìm người, người thì làm việc, tóm lại tất cả đều cách Lưu Cường Toàn một khoảng cách xa nhất có thể.
Tuy rằng Lưu Cường Toàn vẫn ngạnh cổ, dáng vẻ trông vô cùng cường ngạnh, nhưng trong mắt người thông minh thì hắn xem như xong rồi.
Từ nay về sau, hắn sẽ không còn mặt mũi gì nữa, và càng quan trọng hơn là…
Thái độ Úy Nam vô cùng cứng rằng, dù là xưởng trưởng cũng không thể vì bảo vệ hắn mà mạo hiểm để mặc người khác khởi kiện.
Rất nhanh xưởng trưởng Đường Hướng Dương đã đến đây.
Sắc mặt của ông ta cực kém, hiển nhiên là trên đường đến đây đã được nhân viên báo cáo lại những việc vừa xảy ra.
Sau khi ông vào cửa liền gọn gàng dứt khoát nói:
“Có thể, yêu cầu này có thể đáp ứng. Lưu Cường Toàn, bây giờ cậu nhanh chóng trở về phòng làm việc viết một bức thư xin lỗi, buổi sáng ngày mai dán lên mục thông báo. Tôi sẽ cử người đến phòng thu phát thanh nói sơ qua về chuyện này, giữa trưa ngày mai cậu đến đó đọc cho mọi người nghe. Ngoài loa lớn, những chiếc loa nhỏ ở mỗi nhà đều phải bật lên.”
Bởi vì trước đó đã từng xảy ra một trận động đất nghiêm trọng, nên để thuận tiện cho việc thông báo, nhà máy đã lắp đặt các loa cỡ nhỏ tại mỗi hộ gia đình, công tắc chính của hệ thống loa nhỏ nằm ở phòng phát thanh.
Bình thường không được sử dụng, một khi đã sử dụng nghĩa là nhà máy có việc quan trọng cần thông báo, mọi người đều phải nghiêm túc lắng nghe và chấp hành.
Đường Hướng Dương sắp xếp như vậy đồng nghĩa với việc thực hiện triệt để yêu cầu thứ hai mà Úy Nam đưa ra.
Làm vậy có thể đảm bảo mọi người trong nhà máy đều có thể biết chuyện này, cũng như có thể nghe thấy lời xin lỗi của Lưu Cường Toàn.
Ngay khi xưởng trưởng Đường Hướng Dương vừa dứt lời thì sắc mặt của Lưu Cường Toàn trở nên tái nhợt.
Hắn biết tương lai về sau xem như hết rồi.
Sau khi xử lý xong mọi việc của Lưu Cường Toàn, Úy Nam lại đưa ra yêu cầu muốn Úy Song Toàn hoàn trả tiền.
Đường Hướng Dương cau mày.
Ông ta đáp: “Vừa rồi tôi xử lý bí thư Lưu là vì cách làm việc của hắn không đúng. Bản thân là một nhân viên thuộc văn phòng nhà máy, không được phép đối xử với công nhân viên nhà máy hay người nhà của công nhân viên bằng thái độ thô lỗ và ác liệt như vậy, hành động này cần phải bị nghiêm trị!”
“Nhưng việc muốn Úy Song Toàn trả lại tiền là chuyện riêng của nhà các cô. Tôi cảm thấy tốt hơn hết là cả nhà cô nên ngồi lại nói chuyện riêng với nhau, nhà máy không thích hợp để ra mặt.”