Lâm Kiều xuyên qua, xuyên vào một quyển truyện niên đại văn chỉ nghe bạn tốt nói qua, đến cả tên nam chủ là gì cô cũng không nhớ rõ. Thân là nữ phụ pháo hôi không môn đăng hộ đối với nam chủ, nam chủ …
Lâm Kiều xuyên qua, xuyên vào một quyển truyện niên đại văn chỉ nghe bạn tốt nói qua, đến cả tên nam chủ là gì cô cũng không nhớ rõ.
Thân là nữ phụ pháo hôi không môn đăng hộ đối với nam chủ, nam chủ cưới cô chẳng qua là muốn gây dựng sự nghiệp, lấy hôn nhân đổi lấy sự nghiệp tự do.
Chờ sự nghiệp nam chủ thành công, cô cũng làm trời làm đất biến thành vạn người ghét, sau đó nhận được một tờ giấy ly hôn rồi xong việc.
Lâm Kiều cảm thấy, đây cũng quá... Thật tốt quá đi!
Không cần thực hiện nghĩa vụ vợ chồng, được ăn ngon ngủ tốt, còn được một số tiền sau khi ly hôn, cô không gả? Chẳng lẽ lại chờ đến lúc bị hai chú thím kia bán đi à?
Quả nhiên trong ngày chính thức xen mắt, người đàn ông cao lớn một thân chế phục, dáng ngồi đoan chính, gương mặt lạnh lùng, việc công xử theo phép công, không giống như đến xem mắt, ngược lại giống như đang mở họp trong công ty.
Nhưng anh lấy ra tiền lương và sổ tiết kiệm của mình....
Lâm Kiều yên tâm nhận lấy, kế tiếp chỉ cần chờ anh đề nghị ly hôn.
Năm thứ nhất sau khi kết hôn, cô xoa cái eo đau nhức, cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.
Năm thứ hai sau khi kết hôn, cô nhìn người chồng với vẻ ngoài chuẩn minh tinh, cảm giác càng không đúng...
Cho đến một ngày, cháu trai lớn của chồng ở nhà cô uống rượu rồi khóc lóc hối hận vì lúc trước đã đẩy cuộc hôn nhân này cho anh.
Chồng cô đang rũ mắt lột tôm giúp cô, một ánh mắt liếc qua, cháu trai lớn bị dọa đến tỉnh người, mặt trắng bệch.
Lúc ấy Lâm Kiều mới biết, cô đâu phải gả cho nam chủ, rõ ràng là cô gả cho chú nhỏ mặt lạnh như Diêm Vương của nam chủ!!!
❤️❤️❤️