Sau đó, điền viên xanh xanh cũng hiện ra, khắp mọi nơi đều tràn đầy vẻ xinh đẹp và sống động. Nếu so sánh với điền viên trong hiện thực phân bố còn hợp lý hơn nhiều.
Nhưng không thể mê hoặc bởi phong cảnh đẹp nơi đây, Vân Ninh phải nhanh chóng đi nghiên cứu không gian di động bên cạnh mình, xem thử những thảo dược hoang dã kia có thể cầm về hiện thực được không.
Đến căn phòng khách nhỏ, nhìn không rời mắt những tác phẩm thư pháp treo trên tường.
Sau khi cân nhắc từng chữ từng câu một lúc lâu, cũng không thể hiểu nguyên nhân tại sao. Rồi lại tìm kiếm căn phòng từ trong ra ngoài một lượt, cũng không tìm thấy gì.
Nếu nói rằng đồ vật trong không gian đều không cách nào mang ra ngoài được, thì thực sự quá kỳ lạ. Cho nên, cô muốn hiểu không gian này rốt cuộc có giá trị gì? Không gian còn thưởng cho cô một đồng vàng để làm gì?
Vân Ninh vừa khó hiểu, vừa cầm dụng cụ hiện có đi đến cánh đồng, lật xới các đường khe rãnh, rồi gieo xuống một số hạt ngô vào trong đất.
Cô cũng không hiểu quá nhiều về việc trồng trọt, dù sao trong sách viết, đại khái là gieo hạt giống vào khe rãnh, một lần gieo hai hoặc ba hạt, với khoảng cách tầm 10cm, sau đó lại tiếp tục gieo hạt giống vào. Đợi cho đến khi một khe núi được gieo từ đầu đến cuối, sau đó phủ đất lê lên trên là xong.
Không biết lương thực trong không gian cần bao lâu mới có thể nảy mầm, đơm hoa, thậm chí kết trái. Dù sao thì chắc chắn sẽ khác với hiện thực.
Bận rộn một lúc lâu, mồ hôi đổ đầm đìa.
Cho đến khi Vân Ninh thực sự quá mệt không thể di chuyển được nữa, liền từ bỏ việc trồng trọt này, sau đó, cô quay trở lại cánh đồng đầu tiên, quan sát thử hạt giống có phản ứng gì không.
Chỉ thấy, cả cánh đồng đều giống như một tấm phim không khí trầm lặng, cũng không có một chồi non xanh đáng ngờ nào.
Có một chút nhụt chí Vân Ninh lại chạy về trong căn phòng nhỏ, lật lật sách giống như khỉ đang chơi đàn tỳ bà, sau khi bị chữ phồn thể làm cho đau đầu nhức óc, cô ném sách xuống, rồi lại đi xem những bức thư pháp trên tường.
Bởi vì luôn ngẩng đầu, nên cổ cũng bị đau. Vân Ninh dứt khoát di chuyển một chiếc ghế, đứng lên lấy những bức thư pháp trên tường xuống.
Trong chớp mắt, ơ? ồ ồ ồ thế mà trên tường lại xuất hiện một cái nút bấm.
Vân Ninh mạnh dạn nhấn nút, cạnh cạnh cạnh, cả bức tường di chuyển từng chút từng chút.
Một tấm to lớn như màn hình chiếu phim xuất hiện trước mặt, bên trên còn có rất nhiều nút bấm.
Vân Ninh đứng ở trước màn hình, quan sát một lượt, cảm giác hơi giống với bàn phím máy tính, có cả nút khởi động và phím chữ cái.
Để vận hành thiết bị có công dụng như nhau, Vân Ninh cũng không cần vận não nhiều, cô ấn bật màn hình.
Hình ảnh và phụ đề đồng thời xuất hiện, Vân Ninh tìm thấy một một trăm đồng vàng mà không gian đã cho cô.
Xem thử những món đồ mà đồng vàng có thể mua được, sau khi xem xét kỹ lưỡng, Vân Ninh xem qua một vài cửa hàng vẫn không mua. Lật cho đến trang cuối cùng, mắt Vân Ninh sáng rực! Mười đồng tiền vàng có thể mua được hai món đồ trong không gian chuyển đến hiện thực.
Hóa ra cái này là phải mua bằng tiền, giống như mua bản quyền vậy. Cũng có thể nói, sau này Vân Ninh chỉ cần kiếm đủ tiền vàng, là có thể tùy tiện mua đồ trong không gian ra ngoài! Đây thực sự là một chuyện đáng để chúc mừng. Còn lại chín đồng tiền vàng kia, Vân Ninh định dùng để mua một cây nhân sâm khô.
Theo truyền thuyết, nhân nhâm ngoài có tác dụng cải lão hoàn đồng, còn có tác dụng khiến người chết sống lại. Đương nhiên, đó cũng chỉ là truyền thuyết, cũng đủ để chứng minh, nhân sâm là một loại thuốc vô cùng bổ.
Trong không gian tràn ngập ánh hào quang, nhân sâm có thể sản xuất trong đây thì càng tốt hơn. Mặc dù giá quá đắt, nhưng nếu thực sự hiệu quả, những đồng tiền vàng này có thể kiếm được từ từ.
Đột nhiên “bíp bíp bíp.....” lúc này thiết bị báo động của không gian vang lên!
Sau đó, một dòng chữ phụ đề nhanh chóng gõ ra: “Hoàn cảnh xung quanh người dùng không còn thích hợp để tiếp tục mở không gian, mời người dùng chuẩn bị thoát ra!!! Mười chín...tám.....