“Có sâu ...” Dung Thần cố ý nhỏ giọng nhắc nhở.
“Á...” Vân Ninh sợ hãi run lên, theo bản năng ném miếng đào ra khỏi tay.
Cô còn không cẩn thận phất tay, “ bốp”, chiếc giỏ tròn bị cô đánh rơi.
Giống như một mặt hồ nước yên tĩnh đột nhiên bị gió thổi qua, mặc dù không phải sóng to gió lớn, nhưng cũng có chút sát phong cảnh tình.
“Cái đó... thực xin lỗi.” Vân Ninh luống cuống tay chân.
Cô muốn đứng lên, tự mình xuống đất nhặt chiếc giỏ lên, nhưng đành bất lực.
“Ha ha...” Dung Thần khẽ cười một tiếng, tiếng cười trầm đυ.c cuộn trào trong lòng ngực, tràn ngập hơi thở nam nhân.
“Tôi đang nói quả đào trong tay tôi, tôi sao có thể không cẩn thận đến mức đưa miếng đào có sâu cho em ăn...” Dung Thần vừa trêu ghẹo vừa đè Vân Ninh lại, không cho cô lộn xộn.
Giọng của anh rất êm tai, nghe giống như tiếng suối chảy róc rách, chảy vào đáy lòng, ngọt ngào giống như miếng đào kia vậy.
Vì vậy, khi biết anh là cố ý trêu chọc mình, Vân Ninh không khỏi tức giận.
Lúc này anh mới là người hoàn toàn thay đổi, khiến Vân Ninh cảm thấy như mình đang ở trong mơ vậy.
Cũng không biết anh là cố ý đè nén tính tình của mình, hay vì là kẻ sống dưới mái hiên nhà người khác, nên anh đã bị hao mòn đi tính cách cao ngạo vốn có.
“Dung Thần, năm nay anh bao nhiêu tuổi rồi?” Vân Ninh ngồi lâu một tư thế liền cảm thấy cả người tê liệt, cô dựa theo sức lực của Dung Thần, chậm rãi di chuyển thân thể.
Cả người nặng nề, cũng không biết ngoài bị thương phần đầu ra thì cô còn bị thương chỗ nào nữa, thân thể của cô giống như là muốn sụp xuống vậy.
Như vậy chỉ có thể ăn ngủ ngủ ăn, cái gì cũng không thể làm, cô sợ mình sẽ buồn bực mà chết mất.
Lại nhìn căn nhà nhỏ cũ nát này, ngay cả một món đồ thú vị cũng không có.
Khi xuyên không đến đây, chiếc smartphone màn hình lớn của Dung Thiên Dực kia đã đi đến nơi nào? Chẳng lẽ là rơi mất?
Đang nghĩ ngợi, lại thấy Dung Thần quay đầu lại, đặt quả đào đã được rửa sạch vào khay, đôi tay ướt sũng lau qua lau lại trên quần, quần cũng bị anh biến thành khăn lau tay.
Nhưng sao anh lại không thấy được, anh vừa mới làm việc trở về, trên quần dính không ít bùn đất.
Vì thế, Vân Ninh cảm thấy cô đã tin là Dung Thiên Dực thật sự biến thành Dung Thần, anh cái gì cũng không nhớ rõ, ngay cả thói quen ở sạch nghiêm trọng cũng có thể buông bỏ.
“Hai mươi tuổi.” Dung Thần trả lời câu hỏi vừa rồi của Vân Ninh.
“A……” Vân Ninh rũ mắt.
Anh hiện tại mới hai mươi tuổi sao, rõ ràng anh trước kia là hai mươi tám tuổi.
“Vậy tôi bao nhiêu tuổi rồi?” Ngẩng đầu, Vân Ninh hỏi lại.
“Tuổi mụ 17 tuổi.” Dung Thần cũng ngẩng đầu, đối diện với đôi mắt của Vân Ninh.
“A, mới 17 tuổi! Thật tốt quá!” Độ tuổi còn ngây ngô biết bao! Vân Ninh siêu cấp vui mừng, suýt chút nữa quơ chân múa tay.
Vui vẻ như vậy được một lúc, Vân Ninh lại giải quyết dứt khoát, “Chúng ta còn chưa phải là vợ chồng.”
“Hả?” Dung Thần sửng sốt.
“Tôi còn chưa đầy mười tám tuổi, không thể đăng ký, anh cũng không đủ tuổi kết hôn theo pháp luật.” Vân Ninh không nhịn được cười, trong giọng nói có vài phần trêu chọc, lại có vài phần trào phúng: “Anh đừng nói với tôi, anh dựa vào mối quan hệ để đăng ký nha.”
Dù cho cô không quen thuộc những năm 80, nhưng cũng biết luật hôn nhân năm 80 đã đặc biệt nghiêm khắc, không đủ tuổi kết hôn theo pháp luật thì không thể đăng ký.
Ha ha, lúc này cô rốt cuộc đòi lại được chút tự tôn, cô nhất định phải đòi lại, chỉ vì những ánh mắt phức tạp đó của Dung Thần.
Dung Thần dùng ánh mắt đầy thâm ý nhìn Vân Ninh một hồi lâu, mà lúc này Vân Ninh không né tránh ánh mắt của anh, cô cũng nhìn anh.
Tuy rằng cô không thể thoải mái hoạt động, nhưng cô đã ngủ đủ giấc, nên cảm giác vẫn tràn đầy tinh thần.
Dung Thần đột nhiên xoay người, không nói một tiếng đã đi ra ngoài.
Vân Ninh há hốc mồm. Được thôi, chỉ là tranh cãi với anh một chút, mà lại đắc tội với tên tiểu quỷ Dung Thần hẹp hòi bí ẩn này rồi.
Chỉ là Dung Thần mới vừa đóng cửa phòng lại đã đυ.ng phải chú Trương.