Chương 17

Mặt khác, người ở thời này khi ăn cơm cũng không có chú ý quá nhiều thứ, mỗi người cầm một bộ bát đũa rồi tùy tiện ngồi xổm trên mặt đất ăn cơm mà thôi.

Lâm Nghiên Thu đối với cách ăn như vậy không quen, cô tự mình ghé vào cái bàn nhỏ trên bếp chậm rãi thưởng thức.

Để duy trì vóc dáng, bình thường cô ăn uống rất thanh đạm, cho nên trước mắt cũng không cảm thấy món ăn quá khó nuốt, phòng bếp không có cửa, cô vừa ăn vừa dựng thẳng tai nghe người bên ngoài nói chuyện.

Lâm Nghiên Thu nghe Cao Quế Hương nói hai ngày nay nam chính sẽ trở về, điều này khiến cô lại bắt đầu thấp thỏm.

Đúng là cô tức giận Dư Tĩnh Tĩnh, cô cũng cố ý chiếm vị trí chính phòng, nhưng cô và nam chính không có tình cảm mà điều quan trọng nhất là khi nam chính trở về, nếu anh ta yêu cầu cô làm chuyện sinh hoạt vợ chồng thì biết làm sao bây giờ...

Bản thân cô vẫn còn trinh nữ nha.

Lâm Nghiên Thu cẩn thận suy nghĩ, tất cả mọi thứ đều có điểm đáng ngờ.



Quên đi, chờ qua chuyện buồn nôn của Dư Tĩnh Tĩnh, cô sẽ tìm cơ hội chạy trốn.

Đang lúc suy nghĩ, Lâm Nghiên Thu phát hiện anh cả của nữ phụ không biết từ khi nào đã đi vào phòng bếp, hình như anh ta đang suy nghĩ điều gì đó mà nhìn chằm chằm cô.

Thấy cô quay đầu lại, khuôn mặt thật thà của Lâm Nghiên Xuân hiện ra một tia hoang mang nói: "Em gái, em..."

Anh muốn nói, tại sao em lại không giống với trước kia, nhưng rốt cuộc có chỗ nào không giống nhau thì anh lại nói không ra.

Quên đi, khuôn mặt vẫn như vậy, làn da vẫn đẹp như lúc chưa kết hôn, có lẽ là anh đã suy nghĩ nhiều rồi.

Lâm Nghiên Xuân gãi cái ót, ha ha mấy tiếng cười nói: "Không có việc gì, lát nữa anh và mẹ sẽ trở về, đợi Gia Thuật trở về, em hãy nói chuyện rõ ràng với nó, nếu nó làm khó dễ em thì em liền trở về nhà, anh sẽ ra mặt giải quyết cho em."

Lâm Nghiên Thu khẽ thở dài. Dọa chết cô rồi, cô còn tưởng rằng bản thân đã bị phát hiện rồi chứ.