Dịch: Mộng Mộng [Cuộc sống ấm áp, 1V1] Tô Hân sống lại, cô sống lại vào những năm 80 ở trên núi, thôn dân không biết một chữ, cô tốt nghiệp đại học bình thường, trong nháy mắt trở thành thiên tài của thiên tài. Những ngọn núi cằn cỗi hoang vắng, những vùng đất vàng gồ ghề. Những ngày ngay cả điện cũng không có, thực sự là rất khổ cực. Tô Hân kéo má, dựa vào kiến thức của các thế hệ sau, vốn định dẫn dắt mọi người kiếm vài đồng tiền nhỏ, ai ngờ trở thành nhà thiết kế thời trang thương hiệu, doanh nhân tư nhân, cán bộ cơ sở, hiệu trưởng, đại lý bất động sản... Ngôi làng miền núi không có gì đã trở thành ngôi làng mạnh nhất trong cả nước. Sửa đường, kéo điện, xây trường học, thư viện, bệnh viện, siêu thị lớn, khu du lịch... Tất cả đều xuất phát từ bàn tay của một người! Dân làng nói: "Cô giáo Tô chỗ nào cũng tốt, chỉ là chưa có người yêu." ... Cho đến một ngày, người nào đó kéo cô vào một góc. Người đàn ông mặt mày thâm thúy, trong đôi mắt chỉ có một mình cô: "Tô Hân, nhà, xe, người đều giao cho em..." Tô Hân bị ánh mắt nóng bỏng của anh nhìn đến mặt đỏ bừng: "Ừm, nếu không đồng ý thì sao?" "Việc nhà anh ôm, quần áo anh giặt, ba bữa ăn không giống nhau." "..." Vì vậy, cô giáo Tô không có người yêu, trong một đêm đã trở thành bà Mạc.