Lý Trình Trình cũng không nói gì, ôm sọt rời đi, vốn Ngô Tú Châu cũng không phải bà nội ruột của cô, bà ta ghét cô cũng là chuyện bình thường, cô cũng không muốn tranh cãi với Ngô Tú Châu làm gì, chỉ thêm lãng phí thời gian, lãng phí sức lực, còn không bằng tiết kiệm chút thể lực ấy đi hái nhiều trái cây rừng hơn, đến lúc đó còn kiếm thêm được chút tiền!
Khi nào tích đủ tiền, cô và Bạch Đại Sơn sẽ lên trấn trên hoặc thị trấn để mua nhà, nếu không cô sẽ tiết kiệm nhiều tiền hơn nữa rồi trực tiếp lên tỉnh mua nhà, chỉ cần cách xa nhà họ Lý một chút là được.
Buổi tối, Bạch Đại Sơn nắm tay Lý Trình Trình đi dạo một vòng trong nhà, sau đó lại đi một vòng trong sân: "Trình Trình, tôi sẽ tranh thủ thời gian tu sửa lại tường nhà một chút, lại tu sửa phòng ở một chút, đến khi sửa sang xong, thì sau khi kết hôn chúng ta sẽ sống ở đây được không?"
"Thật là, chúng ta còn chưa xem bát tự(*) đâu, hiện tại bàn chuyện này vẫn còn quá sớm." Lý Trình Trình hơi xấu hổ nói.
(*): Bát tự (8 chữ) còn được gọi là Tứ trụ, là một trường phái nghiên cứu về vận mệnh bắt nguồn từ Trung Quốc cổ đại. Bát tự tứ trụ căn cứ vào 4 trụ cột (Giờ – Ngày – Tháng – Năm sinh) để suy đoán về cuộc đời của một ai đó từ khi sinh ra cho đến khi mất đi.
Hai người bọn họ hiện tại cũng chỉ như là một đôi trẻ mới yêu nhau, bây giờ nói đến chuyện kết hôn quả thực còn quá sớm, như thế nào cũng phải nói chuyện ba đến năm năm mới tính đến việc kết hôn phải không?
Ít nhất, ít nhất cũng phải nói chuyện được một năm đã, tối thiểu gì cũng phải hiểu biết nhau rồi mới có thể kết hôn!
Bạch Đại Sơn nắm chặt tay Lý Trình Trình: “Dù có khó khăn gian khổ đến đâu, tôi cũng sẽ không bao giờ bỏ cuộc. Bạch Lão Tam nhà tôi quen biết rất nhiều người, đến lúc đó, tôi sẽ hỏi bọn họ xem có biện pháp nào tốt hơn không."
“Anh ấy có quen ai ở Cục Công an không?” Lý Trình Trình tò mò hỏi.
Nếu như có chiến hữu ở Cục Công an thì mọi chuyện sẽ dễ giải quyết hơn rất nhiều, thậm chí có thể nhân cơ hội này, trực tiếp đoạn tuyệt quan hệ, rời khỏi nhà họ Lý.
"Tôi cũng không biết nữa, để hôm khác tôi sẽ hỏi em ấy." Bạch Đại Sơn nói.
Lý Trình Trình gật đầu: "Ừm."
Bạch Đại Sơn cúi đầu nhìn xuống đôi mắt xinh đẹp của Lý Trình Trình, trong lòng cảm thấy vô cùng ấm áp, giống như bản thân đã tìm được mục đích sống của đời mình vậy. Hai người ngồi ở trong sân cùng nhau trò chuyện một lúc, tận hưởng làn gió nhẹ nhàng khoan khoái rồi trở về phòng chính ngồi xuống.
Bạch Đại Sơn mang đồ ăn tới, món chính là cơm, canh cà chua trứng, lại thêm đậu que xào thịt khô, hai món này cũng đủ hai người bọn họ ăn rồi.
Lý Trình Trình nhéo nhéo hai má mình, rõ ràng cảm giác được bản thân đã tăng cân: " Mỗi ngày tôi ăn cơm với anh, đều ăn đến béo lên. Cũng may nhà họ Lý không ai để ý đến tôi, nếu không một khi bị bọn họ phát hiện, có lẽ sẽ gây ra một trận phong tinh huyết vũ đó."