Chương 15

Viên Hiểu Tuệ rất ngạc nhiên khi biết tin Lục Hạ Chi và Cao Thiên Hữu ly hôn, mặc dù cô rất mong chờ kết quả này nhưng không ngờ họ lại ly hôn sớm như vậy. Đặc biệt là khi nghe tin Lục Hạ Chi đề nghị ly hôn càng không thể nào mà tin được.

Lục Hạ Chi, một người vợ chỉ biết nội trợ không có việc làm, còn mang theo con gái mà dám ly hôn, cô ta lấy đâu ra can đảm?

Phản ứng đầu tiên của Viên Hiểu Tuệ cũng giống như Cao Thiên Hữu, nghi ngờ Lục Hạ Chi khả năng có người tình ở bên ngoài.

Nhưng nhìn bộ dạng của cô ta bây giờ, còn mang theo một đứa con gái thì có thể tìm được cái gì tốt mà khiến cô ta có thể từ bỏ Cao Thiên Hữu dứt khoát như vậy.

Viên Hiểu Tuệ trong lòng khó chịu, cảm thấy một người phụ nữ thô tục như Lục Hạ Chi thế nhưng có thể tìm được người có điều kiện tốt hơn Cao Thiên Hữu.

Cho dù bây giờ Cao Thiên Hữu chưa bắt đầu làm giàu nhưng điều kiện của hắn ở huyện thực sự không tồi.

Tuy nhiên nghĩ rằng sau này Cao Thiên Hữu sẽ trở thành tỷ phú, Lục Hạ Chi phát hiện chính mình nhặt hạt mè mà bỏ dưa hấu, chắc hẳn cô ta sẽ ảo não hối hận không thôi, chỉ riêng điểm này đã khiến sự khó chịu trong lòng cô thoải mái đi không ít.

Viên Hiểu Tuệ là từ 40 năm sau xuyên trở về đây, cô xuyên tới đây chính là do người phụ nữ Lục Hạ Chi này làm hại.

Người phụ nữ điên này lao vào công ty với một nhóm bà dì và đánh đập cô làm cô không cẩn thận đυ.ng vào góc bàn, khi tỉnh dậy lại xuyên đến đây và trở thành một người hoàn toàn khác.

Mỗi lần nghĩ đến nguyên nhân, Viên Hiểu Tuệ đều hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Con gái của cô ta không quản được chồng mình nɠɵạı ŧìиɧ, không tự mình suy xét chính bản thân lại đến đổ lỗi trên đầu cô. Cô ta là con gái nhưng cứng nhắc, nhàm chán không thú vị, đàn ông hơn cả đàn ông thì người đàn ông nào có thể chịu đựng được.

Nếu không có cô cũng sẽ có những người phụ nữ khác.

Viên Hiểu Tuệ vốn tưởng rằng mình sẽ thành công trong việc trở thành chính thất, mỗi ngày chỉ việc mua sắm, làm đẹp, uống trà nào ngờ đã bị một cái tát đẩy đến nơi khỉ ho cò gáy này, liền hận không thể chờ đợi đem tên đầu sỏ kia xé nát!

Viên Hiểu Tuệ thời điểm vừa mới xuyên đến đây suýt phát điên, thiếu thức ăn, quần áo, một tháng không thể ăn thịt hai lần, mỗi lần đều phải giành giật mới có thể ăn một hai miếng.

Không có di động máy tính không nói, thậm chí TV cũng không có! Trong nhà chỉ có một đài phát thanh rách nát, còn lúc nghe được lúc không.

Nhà ở thì chen chúc, một gia đình năm người bị nhồi nhét trong một căn phòng rộng hơn mười mét vuông, muốn đi vệ sinh phải đến nhà vệ sinh công cộng, vẫn là loại ngồi xổm không xả nước – là loại WC cũ nhìn đầy dơ bẩn.

Mỗi lần đi vệ sinh, Viên Hiểu Tuệ đều cảm thấy mình hôi đến chết, mùi hôi thối trên người nửa ngày cũng không thể tiêu tan.

Cô vẫn luôn cảm thấy gia đình trước đây của mình nghèo, cảm thấy cha mẹ vô dụng, từ nhỏ điều kiện sống của cô đã không tốt nhưng khi xuyên đến nơi này mới biết thế nào là khổ tận cam lai!

Mà khi cô phát hiện ra rằng người phụ nữ đã hại cô cũng ở đây, cô lập tức cảm thấy rằng xuyên qua đây cũng không phải là chuyện xấu.

Lúc đầu cô hoàn toàn không nhận ra người phụ nữ xinh đẹp đó là Lục Hạ Chi, Lục Hạ Chi mà cô nhìn thấy lúc trước là một bà dì đã ở tuổi 60, khi già đi trở nên cao lớn thô kệch ngang ngược.

Sau nhiều lần xác nhận đó chính là cô ta, trong lòng cô mừng như điên. Mừng không phải vì tìm được kẻ thù đã hại cô xuyên qua, mà chồng của Lục Hạ Chi sẽ là một người đàn ông giàu có với tài sản hàng trăm triệu trong tương lai!

Viên Hiểu Tuệ lập tức đưa ra quyết định, cô phải trở thành vợ của người đàn ông này trước khi người này trở nên giàu có phát đạt, nếu không sau này cô sẽ không thể trèo lên cao.

Mọi chuyện diễn ra theo dự định của cô, ông chủ tương lai vẫn đang là một thanh niên trai tráng, cũng không tốn quá nhiều công sức để khiến anh ta có ấn tượng tốt về mình, lại còn càng ngày càng ghét bỏ Lục Hạ Chi.

Cô bình tĩnh chờ đợi anh ta ly hôn và thượng vị, hiện tại thực sự đã ly hôn nhưng cô lại không sảng khoái như trong tưởng tượng.