Chương 12

Lục Hạ không muốn nói nhảm với hắn, "Tôi sẽ cho anh một phút để lựa chọn, hoặc là đi xin hộ khẩu cho con gái tôi ngay bây giờ, hoặc là trực tiếp đi Cục Dân Chính, chúng ta ly hôn, con gái ở với tôi.”

Cao Thiên Hữu cảm thấy trong lòng càng ngày càng kỳ lạ, biểu cảm và giọng điệu như vậy quá khác biệt so với Lục Hạ Chi lúc trước, giống như một người khác.

Đương nhiên, hắn không nghĩ rằng cơ thể cô đã thay đổi, hắn chỉ nghĩ rằng đây là một mặt che giấu khác của Lục Hạ Chi.

Kể từ khi sinh con, Lục Hạ Chi đã thay đổi rất nhiều cả về ngoại hình và tính khí, trở nên nghi thần nghi quỷ, thần kinh có vấn đề.

Lục Hạ Chi từng là một người rất tỉ mỉ và nghiêm túc, cô làm mọi việc một cách có trật tự, sau khi sinh con, cô đặc biệt qua loa, không biết dọn dẹp đống lộn xộn ở nhà, đôi khi nấu ăn thả hai lần muối cũng không biết.

"Lục Hạ Chi, cô bị thần kinh gì vậy! Cô lại nói hươu nói vượn, xem tôi về nhà đánh chết cô như thế nào!"

Lục Hạ phớt lờ hắn, tự quyết định:

"Xem ra anh đã lựa chọn rồi, chúng ta đi đăng ký cho con ngay bây giờ và xin giấy chứng nhận con một. Tôi nghe nói rằng sau khi xin giấy chứng nhận sẽ có trợ cấp hàng tháng. "

“Tôi đi con mẹ cô, cô là muốn hại Cao gia chúng ta đoạn tử tuyệt tôn sao! Lục Hạ Chi, cô muốn chọc giận tôi vậy chúng ta hiện tại liền ly hôn. Tôi xem cô rời khỏi nhà họ Cao chúng tôi sẽ có cái kết cục gì!”

Lục Hạ khinh thường nhìn hắn: "Nếu anh thật sự dám ly hôn thì tôi tôn trọng anh là đàn ông, còn nói lời tàn nhẫn thì ích lợi gì."

Cao Thiên Hữu đột nhiên tức giận xông lên đầu: " Cô con mẹ nó chờ tôi, tôi hiện tại liền đi lấy sổ hộ khẩu! Hôm nay ai không ly hôn con mẹ nó chính là cháu trai! "

Cao Thiên Hữu tức giận chạy về nhà, nhanh chóng lấy sổ hộ khẩu ra, trực tiếp chạy đến Cục Dân chính.

Lục Hạ đã đợi sẵn ở đó với tư thế tôi xem anh biểu hiện như thế nào.

Cao Thiên Hữu bị gió thổi trên đường luôn cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng khi nhìn thấy biểu tình này của Lục Hạ, hắn đột nhiên không kìm được.

Không cần Lục Hạ Chi mở miệng, hắn đã lao thẳng vào Cục Dân Chính.

Nhân viên của Cục Dân Chính vốn muốn thuyết phục họ nhưng Lục Hạ lại trực tiếp nói: "Chị muốn cho nhà bọn họ đoạn tử tuyệt tôn sao, về sau đưa con của chị cho bọn họ dưỡng lão thì hãy tiếp tục khuyên” liền nuốt trở về.

Nói chung việc ly hôn việc phụ nữ đều chịu thiệt thòi, đặc biệt là trong thỏa thuận ly hôn do Lục Hạ chuẩn bị, con cái được giao lại cho Lục Hạ, mặc khác cái gì cũng không lấy, điều này rất bất công với người phụ nữ, nhân viên cũng là nghĩ cho cô, lo lắng cô bị ép ly hôn, cho nên mới xen vào chuyện người khác.

Không ngờ, cô không những không cảm kích mà còn khắc nghiệt như vậy, trong lòng không vui liền dứt khoát cho bọn họ ly hôn.

Khi Cao Thiên Hữu phục hồi tinh thần, phát hiện mình đã ly hôn như thế này cũng không có phản ứng gì cả.

Hắn đã có ý định ly hôn từ lâu, nhưng hắn chưa bao giờ nghĩ rằng nó sẽ kết thúc qua loa như vậy, trong lòng cảm thấy hơi hụt hẫng.

Lục Hạ đạt được mục đính thì mặc kệ hắn, sau khi nhận được giấy chứng nhận ly hôn thì vui vẻ rời đi.

Cô phát hiện ra tích cách của Cao Thiên Hữu thông qua ký ức nguyên chủ, sĩ diện, gia trưởng, yêu vì ngoại hình và tính cách bốc đồng. Hơn nữa hắn ta nɠɵạı ŧìиɧ và đã có ý tưởng ly hôn trong lòng cho nên cô cố tình thiết kế một vở kịch như vậy, muốn giải quyết nó nhanh chóng.

Ly hôn không phải là vấn đề đơn giản, ngay cả khi cả hai bên không thể vượt qua mâu thuẫn trong một thời gian dài cũng không dễ để quyết định vì những vướng mắc khác nhau.

Lục Hạ không muốn dồn sức lực cho nhà họ Cao, hơn nữa cô còn muốn thừa dịp hiện tại ở đầu gió mà tích lũy của cải, nếu không nhanh chóng ly hôn, cô sẽ dính vào hắn trước khi kiếm được nhiều tiền, thật sự là quá ghê tởm.

Nguyên chủ không muốn nợ nhà họ Cao, mấy năm qua làm không công xem như là trả tiền sính lễ, người cho tiền không quan tâm, Lục Hạ cũng không quan tâm.

Chỉ cần bỏ đi lợi ích, bạn sẽ dễ dàng kết hôn và ly hôn.

Mặc dù Cao Thiên Hữu vừa rồi đồng ý ly hôn là bị kí©h thí©ɧ, nhưng trong lòng hắn cũng rất rõ ràng, nếu Lục Hạ không ra khỏi nhà mà yêu cầu phân chia tài sản, hắn có điên mới đồng ý ly hôn.

Mặc dù vậy, Lưu Tú Mai vẫn tức giận khi biết hai người ly hôn như thế này.

"Chúng ta đã đưa cho nó 500 nhân dân tệ tiền sính lễ, nó đã không trả lại! Trước khi đi, nó đã bán gà của chúng ta, sao nó không bay lên trời luôn đi! "

Cao Thiên Hữu cũng hối hận khi nhìn lại, hắn đã bị Lục Hạ dẫn dắt toàn bộ.

Hắn không ngờ rằng Lục Hạ thật sự muốn ly hôn với hắn. Hắn đợi cô hối hận nhưng đến khi ly hôn cũng không thấy cô thay đổi thái độ.

Trong Cục Dân chính, dáng vẻ sắc bén và gọn gàng của cô như thể vứt bỏ ruồi bọ sang một bên khiến anh ta rất khó chịu.

Lục Hạ Chi hẳn là nên khóc lóc cầu xin hắn đừng ly hôn, điều kiện hắn tốt như vậy làm sao có thể buông tay dễ dàng, đem theo đứa bé rời bỏ hắn, cô ta còn có thể sống tốt được sao?

Cô ta có phải hay không phải có người khác bên ngoài?

Cao Thiên Hữu nổi lên ý niệm này, càng nghĩ càng cảm thấy chính là như vậy.

Bây giờ Lục Hạ Chi nhìn có chút nhếch nhác nhưng ban đầu cô là một mỹ nhân nổi tiếng, có bao nhiêu chàng trai bị cô dụ dỗ.

Lúc trước kết hôn với hắn cũng vì hắn có tiền, chỉ sợ cô ta không biết khi nào lại mờ ám với một người giàu hơn, cho nên mới dứt khoát mà chạy như này!

"Con tiện nhân này!" Cao Thiên Hữu vô cùng tức giận, cảm thấy mình bị lừa.

Lưu Tú Mai càng nghĩ càng cảm thấy nghẹn đến mức hoảng, đột nhiên đứng lên: "Không được, bây giờ mẹ sẽ tìm nó lấy tiền."

"Bà đàng hoàng cho tôi!" Cao Vĩnh Tiến nặng nề đặt tách trà lên bàn.

Trái tim Lưu Tú Mai run rẩy, khí thế tức khắc héo đi không ít.

"Tôi không thể nuốt trôi cái cục tức này, tưởng tượng con phụ nữ kia vừa lòng ý đẹp tôi liền không dễ chịu"

Cao Vĩnh Tiến lạnh lùng nói: “Hôn đều ly rồi nói thì có ích lợi gì.”

Cho dù không ly hôn bọn họ cũng không dễ dàng lấy lại tiền sính lễ, trừ phi có thể bắt được Lục Hạ Chi nɠɵạı ŧìиɧ. Nhưng nếu có chuyện như vậy, gia đình họ sẽ không còn mặt mũi, không thể gióng trống khua chiêng đòi tiền sính lễ.

"Nó bị ma quỷ ám ảnh, chúng ta chỉ cần ngồi chờ xem nó bị chê cười." Cao Vĩnh Tiến hoàn toàn không xem trọng Lục Hạ Chi.

Lưu Tú Mai nghĩ đến sau này Lục Hạ Chi sẽ có một cuộc sống khốn khổ, trong lòng không nhịn được mà vui vẻ.

"Đến lúc đó, tôi nhất định sẽ cười to nhất, cho dù nó quỳ lạy đến chảy máu chân, tôi cũng không thèm nhìn nó liếc mắt một cái, đứa cháu gái kia cũng đừng hòng có quan hệ với nhà họ Cao chúng ta!"

Quay đầu lại an ủi Cao Thiên Hữu: "Thiên Hữu, quay đầu cưới một người tốt hơn, sinh ra một thằng nhóc mập mạp, để cho con tiện nhân đó nhìn xem nhà chúng ta sẽ tốt như thế nào nếu không có cô ta, để cô ta hối hận vì không tìm được thuốc hối hận để uống!"

Bị dự đoán tương lai khẳng định uống thuốc hối hận - Lục Hạ Chi lúc này rất vui vẻ, hôm nay không chỉ ly hôn thành công mà bà nội Vương còn giúp cô tìm nơi ở mới.