Chương 17: Thích Cha Hơn

Nhưng từ khi Manh Manh ra đời, cô đã có một người cần phải quan tâm. Thế là cô dồn hết tâm sức lên người con gái mình.

Có lẽ Hàn Học Lễ cảm thấy mình bị coi nhẹ, cũng cảm nhận được sự hững hờ của cô.

Thời điểm đúng lúc anh được nhận vào đại học, hai người mỗi người ở một nơi, xa cách lâu ngày khiến quan hệ giữa hai người ngày càng trở nên xa lạ.

Ngôi nhà này đã được nhắc tới trong cuốn sách, khi đó Lưu Mai Diễm đã đề cập tới chuyện muốn mua ngôi nhà, nhưng Đường Tiểu Lệ không do dự mà để cho cô ta mua.

Trong quá trình đó, cô cũng không hỏi thăm ý kiến của Hàn Học Lễ, thực tế thì tình tiết này cô cũng không nghĩ thông được, cô thực sự không thể làm những việc khác cốt truyện được.

Manh Manh đột nhiên lên tiếng, ngẩng đầu lên, mở to mắt nhìn cô: “Mẹ vẫn sẽ phải "làm diệc" ạ?”

Đứa trẻ này hôm nay rất dính người, chẳng lẽ là vì việc này?

Manh Manh còn rất nhỏ, không hiểu tại sao lại phải đi Cảng Thành, nhưng khi nghe tin mẹ sẽ không quay lại, bất kỳ điều tốt đẹp nào cũng không còn sức hấp dẫn đối với con bé.

Đối với một đứa trẻ nhỏ như vậy mà nói, chỉ có mẹ mới là quý giá nhất.

Đường Tiểu Lệ cúi đầu hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của con bé, nói: "Mẹ sẽ không đi Cảng Thành, mà mẹ sẽ đi Dương Thành."



Đôi mắt to xinh đẹp của Manh Manh lập tức trở nên ảm đạm.

Đường Tiểu Lệ ôm con: "Chúng ta sẽ cùng nhau đến Dương Thành tìm cha của con. Sau đó, chúng ta có thể ở bên cạnh cha mỗi ngày. Mẹ sẽ đưa con đi nhà trẻ, mua quần áo mới cho con. Ngày nào chúng ta cũng có thể ăn trứng và sữa, cho dù là bất kỳ lúc nào mẹ sẽ ở bên con."

So với người mẹ ngày nào cũng dắt con bé theo, con gái lại bám chồng cô hơn.

Nghe tin được đi tìm cha, đôi mắt to đó lập tức lấp lánh.

Con bé thích cha hơn hẳn trứng với sữa!

Đường Tiểu Lệ ôm hôn con gái, sau đó rót sữa ra một chiếc cốc sứ cho con bé uống, lúc này sữa đang được đựng vào bình nước muối, ở thời tiết này nếu làm vậy có thể bảo quản sữa được vài ngày.

Cô nhóc còn nhỏ, uống một hơi không thể hết được, Đường Tiểu Lệ đón lấy cốc, uống hết chỗ sữa thừa của con bé.

Những thứ của thời đại này đều là nguyên chất, sữa này có mùi thơm của sữa tươi thuần túy, nên cô không thể lãng phí đồ tốt được.

Nhân lúc trời tối, Trần Vạn Bân cũng lén lút lẻn vào nhà họ Hàn.