- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cận Đại
- Thập Niên 80: Gả Cho Nam Chính
- Chương 45: Cờ Thưởng Đến 1
Thập Niên 80: Gả Cho Nam Chính
Chương 45: Cờ Thưởng Đến 1
Nhận thấy ánh mắt mọi người nhìn anh ta có hơi kỳ lạ, cuối cùng người thanh niên trẻ tuổi cũng phản ứng lại: “Không phải, không phải, tôi chưa nói nhà tôi đánh một mình nó, là nó xách theo dao chém một nhà chúng tôi, đồng chí cảnh sát nhất định phải làm chủ cho tôi!”
Vệ Thành theo sau cũng muốn xin: “Đồng chí cảnh sát, anh phải làm chủ cho tôi.”
Không đợi những người khác nói cái gì, anh tiếp tục theo đó trình bày chân tướng: “Tôi không chịu đồng ý chuyện kia, mấy người đàn ông lớn nhà bọn họ vây quanh đánh tôi, cô họ bị giữ lại, ông nội ngã trên mặt đất, tôi không có cách nào, chỉ có thể cố gắng xông ra khỏi vòng vây.”
“Tôi thừa nhận thực sự cầm dao làm bếp, nhưng đó là không còn cách nào, cũng chỉ muốn dọa bọn họ chạy, trong tình hình đó, nếu như tôi không làm như vậy, bọn họ sẽ càng không kiêng nể, không biết sẽ khiến chúng tôi như thế nào.”
Vệ Thành nói vô cùng bình tĩnh, những người khác nghe thấy vậy lại không nhịn được sợ hãi thay anh.
Người thanh niên sống chết không chịu thừa nhận, thậm chí còn muốn nhào lên đánh anh, hơn nữa chứng thực tám phần không phải anh đang nói dối, không thấy có đồng chí cảnh sát và lãnh đạo ở đây, người ta đã tự phụ như vậy.
Không đánh tự khai, không có cách nào tự bào chữa cũng xong rồi, người đến đây còn ngang ngược như vậy, thật sự đều coi mọi người là kẻ ngốc người mù sao.
Mọi người lắc đầu, cân tiểu ly trong lòng đã nghiêng về phía Vệ Thành.
Ngay cả cảnh sát Nhân dân đến cùng người thanh niên, cũng bất đắc dĩ đi lên ấn anh ta xuống trước, tỏ ý Vệ Thành tiếp tục nói.
Vệ Thành gần như đã miêu tả tình hình lúc đó xong, tận dụng thời cơ bắt đầu xốc nội tình một nhà người thanh niên lên, bao gồm cả những lý do không giới hạn tại sao bọn họ có thể làm như vậy, mục đích muốn đạt được và tại sao bừa bãi như thế vân vân.
“Bọn họ làm như vậy chỉ là vì nhà chúng tôi vừa được sửa lại án sai quay về không nơi nương tựa, bị bắt nạt cũng không dám làm ầm lên, muốn thông qua cách này đoạt lấy cái viện bây giờ nhà bọn tôi đang ở kia.”
“Cái viện kia là do nhà nước trả lại, chúng tôi còn chưa kịp thu về, nhà bọn họ cũng chỉ là một trong những hộ gia đình trong đó, nhận được thông báo của phía trên không định chuyển đi, nên nghĩ ra cách này.”
“Chúng tôi thông cảm cho bọn họ tìm nhà cũng không dễ gì, mới cho bọn họ dư dả thời gian chuyển nhà, kết quả bọn họ ỷ lại không đi thì không nói, còn làm ra chuyện như vậy, thật thất vọng buồn bã.”
Vệ Thành thở dài, vẻ mặt đau xót.
Người thanh niên trẻ nghe xong thì sợ hãi, lập tức vùng vẫy cãi lại: “Không phải! Giả đó, nó nói bậy, cha mẹ chú bác của tôi bọn họ là bị nó chém, bây giờ đang nằm ở nhà, vết thương đều chảy máu đầm đìa, không tin thì mọi người đi nhà tôi xem thử, lời nói có thể là giả, vết thương còn có thể làm giả sao?!”
Mọi người sửng sốt, không nhịn được lại cùng nhìn về phía Vệ Thành, trong vẻ mặt khó tránh khỏi có sự nghi ngờ.
Không nghĩ đến Vệ Thành lại chỉ ra nói trúng tim đen: “Tại sao vết thương lại không thể là giả, lúc đó tôi chỉ cầm lấy sống dao khua hai cái thì các người đã bị dọa chạy, không thấy một chút máu, nếu như các người thật sự có vết thương, chắc chắn cũng là cố ý tự làm ra muốn vu khống tôi, lỡ như tôi không giải thích rõ ràng lại vào trong cục cảnh sát, âm mưu cướp đoạt nhà của chúng tôi cũng càng tiện hơn không phải sao?”
Trên mặt người thanh niên hoảng sợ, cảm thấy nội tình đều bị xốc ra sạch.
Con mẹ nó có phải tối qua thằng nhóc này nằm dưới gầm giường nhà bọn họ nghe lén không? Tại sao lại biết rõ như vậy chứ!
Nhưng thừa nhận là không thể thừa nhận, đã đến bước này, nếu như mọi chuyện không thành công, nhà bọn họ thật sự tiêu đời rồi.
“Đồng chí cảnh sát, mọi người đừng nghe nó nói lung tung, nó chính là thằng nhóc con của nhà tư bản, là kẻ thù nhân dân của chúng ta, chúng ta phải đồng lòng ra tay đả đảo nó! Để bọn nó cũng không có cơ hội trở mình! Đúng hay không? Không cần nghe lời ngon tiếng ngọt của nó, cùng đả đảo nó!”
Nói xong lời cuối cùng, anh ta đột nhiên thoát khỏi cánh tay của cảnh sát Nhân dân, đứng dậy nhảy lên bàn giơ tay kêu gào: “Các đồng chí, đả đảo tư bản! Đả đảo xú lão cửu (cách gọi miệt thị phần tử trí thức trong Đại cách mạng văn hoá)! Đả đảo tẩu tư phái (phái chủ trương đi theo con đường tư bản chủ nghĩa)! Đả đảo chủ nghĩa tư bản đế quốc!”
Mọi người: “…”
A cái này, những năm cùng nhau hô vang khẩu hiệu đấu tranh giai cấp đã qua rồi, bây giờ là thời đại nào rồi, vẫn muốn làm cái này, coi bọn họ là đồ ngu cùng ấm đầu với anh ta sao? Coi thường ai vậy.
Không thấy phía trên đã gửi chính sách cải cách xuống sao, rất nhiều người cũng đã được sửa lại án sai quay về, anh ta làm dáng vẻ này ở đây là muốn làm gì.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cận Đại
- Thập Niên 80: Gả Cho Nam Chính
- Chương 45: Cờ Thưởng Đến 1