Chương 9

Cô khóc lóc hét lên: “Mẹ tôi mất khi nào? Tại sao tôi không thể nhớ? Tôi muốn về nhà!”

Thẩm Quế Hương nghe cô ấy gọi Lưu Hoa Chi là mẹ trong lòng cảm thấy khó xử, khi nhìn thấy ánh mắt ám chỉ của Quý Hữu Phúc, bà ta lại vội trấn an Quý Xán Xán: “Con vội cái gì? Cách xa mấy chục dặm, con làm sao trở về? Con nằm xuống trước đi, để mẹ nấu cho con một quả trứng, chúng ta từ từ xem con có nhớ lại được gì không.”

Buổi chiều còn phải xem mắt, nếu là Quý Xán Xán đi, Quý Mạn Linh nhất định bằng lòng đi thay nhưng mà bà lại không vui.

Quý Xán Xán đôi mắt hồng hồng, cuối cùng cũng ngừng khóc rồi gật đầu, trầm giọng nói: ”Tôi biết các người, bố mẹ tôi đã từng cho tôi xem ảnh.”

Giống như lần đầu gặp được cha mẹ ruột, cô ngượng ngùng nói: “Tôi mới nhớ tới, trong đầu có chút lộn xộn.”

Thẩm Quế Hương thấy cô khóc thảm như vậy, lại nhớ tới dáng vẻ lúc cô mới sinh liền bị tiễn đi liền khóc oa oa, đáy lòng bỗng dưng nổi lên tình mẫu tử hiếm thấy, khổ sở nói: “Từ từ nghĩ lại đi, mẹ đi nấu cơm trước.”

Nói rồi nhìn chằm chằm Quý Mạn Linh.

Quý Mạn Linh mím miệng đầy vẻ không hài lòng, quả nhiên cô ta nghĩ không sai, con ranh chết tiệt này vừa khóc cha mẹ liền mềm lòng, rõ ràng là cô ta đã ở trong ngôi nhà này rất lâu rồi.

Bên ngoài, Quý Hữu Phúc cùng Thẩm Quế Hương còn đang thảo luận xem chuyện này giải quyết thế nào.

Mười phút sau, Thẩm Quế Hương mang cho Quý Xán Xán một quả trứng luộc nóng hổi đặt lên bàn: “Ăn trước đi.”

Quý Xán Xán nhìn quả trứng luộc, mấp máy miệng, còn chưa kịp nói gì thì Thẩm Quế Hương đã quay người bỏ đi.

Cô ngồi yên một lúc, nhìn quả trứng gà, nhớ tới mẹ nuôi đã qua đời không kìm được nước mắt.

Bên cạnh có một người thờ ơ lạnh nhạt quan sát.

Quý Mạn Linh trong đầu đã có kế hoạch, cũng không thấy bộ dáng khóc lóc của cô khó chịu, liền làm ra dáng người chị gái tốt, nhẹ giọng hỏi: “Xán Xán, em thật sự không nhớ gì sao?”

“Tôi, … Cô hình như là chị cả.”

“A? Em nhớ rõ?”

Quý Xán Xán cụp mắt lau nước mắt, uyển chuyển nhấn mạnh: “Em mới biết, trước kia mẹ em cũng từng nói qua.”

Nhà ai nhận con nuôi, hàng xóm biết rõ ràng nhất, trong sách Quý Xán Xán lúc nhỏ đã biết cô được đưa đến đây, bố mẹ nuôi cũng không giấu cô. Hai nhà cách khá xa nhưng Quý Xán Xán đã bí mật đến nhà họ Quý xem qua, biết cha mẹ ruột trong nhà điều kiện càng ngày càng tốt, cha mẹ nuôi càng ngày càng khổ trong lòng oán hận rất nhiều.