Chương 10

Ninh Yên liền không hiểu, nếu không muốn làm người thân, vậy chỉ có thể là người qua đường, tại sao nhất định phải là kẻ thù?

Nhưng nếu đối phương đã ra tay, nhất quyết muốn gây rắc rối cho cô, vậy thì cô sẽ không khách sáo.

"Tự nhiên tức giận à? Tôi còn chưa nói là anh ăn trộm đâu."

Vu Hồng Bân tức giận trước những lời nói kỳ lạ này: "Cũng may, cô không phải là em gái ruột của tôi."

Hắn tưởng mình có thể đả kích Ninh Yên, nhưng Ninh Yên vẫn bình tĩnh đến đáng sợ: “Ừ, may mắn thay trong số những điều xui xẻo, có một thứ ly kỳ gọi anh trai là Vu Hồng Bân.”

“Ha ha ha.” Mọi người phát ra tiếng cười như lợn.

Vu Hồng Bân:...

Ba Vu thấy thế liền đứng dậy nói: “Tất cả đừng tranh cãi nữa, để cảnh sát tới xử lý vụ việc này.”

Cảnh sát bắt đầu xem xét và ghi chép lại các quá trình rồi lớn tiếng hỏi: ‘Các người đã mất bao nhiêu tiền? Mệnh giá tiền như thế nào? Cô đặt nó ở đâu? Lúc nào thì cô phát hiện ra tiền bị mất?”

Hai người họ Vu nhìn nhau,cuối cùng tầm mắt dừng ở trên người Vu Tinh Tinh.

Vu Tinh Tinh do dự một lát rồi nói: ‘Tổng cộng là 110 đồng, mười tờ lớn, hai tờ năm đồng ở trong phòng của tôi và cô ấy, lúc đấy cô ấy vẫn luôn ở trong phòng thu dọn đồ đạc, sau khi cô ấy đi tôi mới phát hiện.”

Mọi người vây xem đều sửng sốt, nhiều tiền như vậy sao? Quả thực là rất nghiêm trọng

Ninh Yên nhếch môi, kế hoạch đầy chỗ sơ hở này chỉ có thể lừa gạt được những người không có đầu óc.

“Không phải là tiền của cả nhà hay sao? Tại sao lại ở trong tay cô? Chẳng lẽ cô là người nắm quyền quản gia tiền của cả nhà sao?”

Lời này vừa thốt ra, sắc mặt người Vu gia đều thay đổi, Vu Hồng Bân theo bản năng nghi ngờ nhìn về phía cha mẹ mình.

Đúng vậy, cô lấy đâu ra nhiều tiền như vậy? Theo thực tế, sau khi cô trở về không lâu, gia đình nhà họ Ninh lại trở nên nghèo khó. Hiện giờ lương tháng bình quân là 30 đến 40, nhưng đó cũng xem như là một số tiền rất lớn.

Vu Tinh Tinh thầm kêu một tiếng không tốt, “Cái này… Tiền này là cha mẹ cho.”

Cảnh sát đương nhiên yêu cầu đưa ra bằng chứng: “Hai người nói cho tôi biết các người được cho khi nào? Nói rõ ràng cả thời gian địa điểm ra?”

Mẹ Vu có chút khó xử: “Cái này…”

Cha Vu nhìn chằm chằm Vu Tinh Tinh một lúc, rồi nói: ‘Đứa nhỏ này vừa mới trở về, trong lòng có chút bất an, liền cho con bé ít tiền đền bù những năm phải chịu cực khổ, đồng thời cũng là trấn an con bé.”

Vu Tinh Tinh âm thầm thở phào nhẹ nhõm, Ninh Yên lắc đầu một cái, không khỏi mỉm cười: “Các người thật là hào phóng.”

Cha Vu nhăn mày, “Con đang nói cái gì vậy.”

Ninh Yên biết hắn đang nói dối, người này xem tiền quan trọng như vậy, sao có thể cho đứa con gái mới trở về như cô nhiều tiền như vậy?

“Tôi thừa nhận tôi không phải con ruột, cho nên trong tay tôi một phân tiền cũng không có.” Cô hướng mắt nhìn về phía người đàn ông trẻ tuổi có thần sắc khác thường, “Nhưng tiền lương của đồng chí Vu Hồng Bân đều phải nộp lên hằng năm, trong túi quanh năm không có nổi 10 tệ, anh… Anh chẳng lẽ cũng không phải con ruột sao?”

Mọi người hít thở không thông, cô nói cũng có đạo lý

Vu Hồng Bân sắc mặt vừa tái xanh, trong lòng cũng có chút nghi hoặc, ấn tượng tốt đẹp về Vu Tinh Tinh trong nháy mắt biến mất.

Hắn lại bị đùa bỡn bởi trò đùa hời hợt của Vu Tinh Tinh sao?

Vu Tinh Tinh làm sao cũng không ngờ tới sẽ như vậy, cô ta không ngốc, cô ta biết địa vị của Vu Hồng Bân, con trai duy nhất trong gia đình này có trọng lượng cỡ nào, nếu đắc tội hắn chắc chắn cô ta sẽ không có cuộc sống tốt đẹp, đối mặt với ánh mắt không thiện cảm của anh cả, cô ta có chút hoảng, “Cô chính là đang khích bác ly gián, anh cả, anh đừng suy nghĩ nhiều.”

Ninh Yên khẽ mỉm cười, “Tôi đi rồi, chị hai cũng không ở đây, anh cả lại không được sủng ái. Từ nay về sau Vu gia mặc cô tác quái. Vu Tinh Tinh, chúc mừng cô.”

“Cô…” Vu Tinh Tinh cả người đều cảm thấy không ổn, biết rõ ràng là cô cố ý nhưng tình cảm anh chị em rạn nứt cũng là do cô ta khích bác.