Ngay cả sửa mái nhà một khối ngói, đều là do Trương Huệ Lan sữa, từ nhỏ đến lớn đều như vậy.
Trương Huệ Lan cũng rất nghe lời, bảo nàng làm cái gì nàng liền làm cái đó?
Nàng biết từ nhỏ Trương Huệ Lan đã thiếu đi tình yêu thương của cha mẹ, cho nên Trương Huệ Lan cố gắng rất nhiều, cho dù bắt nàng làm chuyện gì nàng cũng làm để đổi lại được tình yêu thương của Tống Xuân Mai.
Có đôi khi nàng đều nhìn không được nữa, cùng Tống Xuân Mai và con trai nói chuyện, khuyên nhủ hai người yêu thương Trương Huệ Lan một chút, chăm sóc con bé một chút, đối tốt với Trương Huệ Lan một chút.
Dù sao thì Trương Huệ Lan cũng chỉ là một đứa con nít, bắt nàng làm việc nặng nhọc như vậy không được tốt, lỡ như có chuyện gì xảy ra, ngã từ trên cao xuống thì làm sao, gãy tay gãy chân sẽ trở thành gánh nặng cho con trai cùng con dâu.
Nhưng mà con trai của nàng lại nói, trong nhà chỉ có một mình hắn một người kiếm tiền nuôi gia đình, trong nhà không thể nuôi người rảnh rỗi.
Có thể cho Trương Huệ Lan có cơm ăn đã là đối xử rất tốt với nàng rồi.
Trương Huệ Lai lại không phải người của Trương Gia, nuôi ở trong nhà làm chút việc nhỏ thì làm sao? Nàng không làm thì ai làm.
Con của nàng đều đã nói như vậy, nàng ngoài thất vọng ra cũng không thể nói cái gì khác.
Sự thật đúng là như thế, Trương Huệ Lan không phải con ruột của con trai nàng, nhưng mà không biết Tống Xuân Mai lại dùng cách gì tẩy não Trương Huệ Lan.
Trương Huệ Lan có thể làm cho Tống Xuân Mai làm bất luận cái gì cũng được, tất cả đều Trương Huệ Lan đều cam tâm tình nguyện mà làm.
Từ trước đến nay Trương Huệ Lan đều sẽ không cự tuyệt Tống Xuân Mai đưa ra yêu cầu gì đối với nàng, nàng sẽ làm hết tất cả.
Trương Huệ Lan tính tình trầm tĩnh, nàng rất ít nói trầm mặt vô cùng.
Giống như ở trong lòng có rất nhiều tâm sự, nhưng nàng từ trước đến nay đều không nói ra ngoài.
Lần này xảy ra chuyện ngoài ý muốn khiến cho Trương Huệ Lan tính tình chuyển biến rất tốt, khiến cho nàng rất là vui, cảm thấy bớt lo hơn một chút.
“Bà nội, sau này con sẽ thật tốt hiếu thuận với người, bà nội già rồi, về sau con sẽ giúp bà nội dưỡng lão thật tốt, khiến cho bà nội có thể ăn sung mặc sướиɠ.” Trương Huệ Lan duỗi tay từ phía sau ôm cái cổ của bà nội nhẹ nhàng thút thít nói.
Bà nội ngây ngẩn cả người, đôi mắt của nàng đã ươn ướt, chính mình ngậm đắng nuốt cay nuôi lớn mấy đứa con trai con gái, còn không có ai dám cùng với nàng nói qua những lời này.
Nhưng ngày hôm nay cháu gái nàng lại nói với nàng những lời này, nói muốn chăm sóc cho nàng, khiến cho nàng ăn sung mặc sướиɠ, sống một cuộc sống tốt đẹp tuổi xế chiều.
Nàng hiện tại vẫn không có quá lớn tuổi, chỉ mới 50 tuổi, cũng không tính là quá già, chính nàng tự mình cố gắng một chút vẫn có thể thoải mái sống sót.
Nhưng nàng sợ ngày nào đó nàng sinh bệnh, lớn tuổi rồi sinh hoạt khó khăn, cũng chỉ có thể nằm ở trên giường chờ chết.
Trương Huệ Lan ngày hôm nay lại nói ra những lời này, khiến cho nàng xúc động đến tận đáy lòng, nhưng cũng cảm thấy bi ai vô cùng.
Bà nội nhẹ vỗ về Trương Huệ Lan cái đầu tóc đen nhánh, mềm mại của nàng thở dài nói: “Huệ Lan, con đã trưởng thành rồi. Con cùng bà nội nói những lời này thật khiến cho bà nội cảm động.
Bà nội không cần ăn sung mặc sướиɠ, chỉ cần con có thể khỏe mạnh lớn lên, bà nội liền cảm thấy vui vẻ.”
Trong lúc hai người đang nói chuyện, liền nghe được bên ngoài một tiếng thét chói tai, liền nghe thấy âm thanh của Tống Xuân Mai chửi ầm cả lên, “Huệ Lan, cái con nha đầu chết tiệt này, mày lại đây cho tao. Tao mua áo trắng dự tiệc, tao tốn tận 18 đồng để mua đấy, để mày giặt quần áo một lần, mày liền biến quần áo của tao thành thế này hả? Mày chính là thứ phá của, đồ tai tinh đáng chết, tức chết tao rồi, tức chết tao rồi.”
Bà nội lúc này nhìn sang đôi mắt của Trương Huệ Lan hỏi, “Sao lại thế này, con đem quần áo của nó giặt thành cái gì mà khiến nó tức giận như thế!”
Trương Huệ Lan che miệng cười khẽ, nhẹ giọng nói: “Cùng con đi ra ngoài nhìn xem sẽ biết.”
Trương Huệ Lan trong lòng vui vẻ, ngay lập tức ra khỏi phòng. Bà nội cũng đi theo cùng nàng ra ngoài xem thử chuyện gì xảy ra.