Nguyên nhân chính là hiện tại Tiền Tình không làm xuể, công việc kinh doanh ở cổng trường rất tốt, khoảng thời gian học sinh tan học từ trưa đến chiều là bận nhất, mỗi lần như vậy cô đều bận rộn hơn hai tiếng đồng hồ mới xong. Nên tuy là nhiều người trong khu muốn mua và nhờ giao hàng đến tận nơi, Tiền Tình vẫn phải từ chối vì không thể phân thân được.
Cô không thể rời quầy để đi giao hàng, hai ngày nay cô cũng rầu rĩ, không biết có nên thuê người đến phụ không.
"Loại kem sữa bò năm mao không lấy sao?"
Tiền Tình cũng muốn lấy thêm loại đó, hiện tại là cô đang kinh doanh một quầy hàng, điều quan trọng nhất là phải có đa dạng các loại hàng hóa. Có những loại cao cấp ít người hỏi mua, nhưng không thể không bày bán trong quầy.
"Cho tôi mười que đi.”
Lỡ như bán chậm, cuối buổi cô có thể giảm giá.
Tiền Tình hào phóng rút ra tám tờ đại đoàn kết có mệnh giá lớn để trả. Bây giờ cô thường mua mỗi loại với số lượng hàng chục, có loại là hàng trăm que. Hàng bán được nhiều, Tiền Tình kiếm được nhiều tiền nên cũng rất phấn khởi.
Hiện tại cô được coi như một khách hàng lớn, nhân viên bán hàng luôn tính giá chiết khấu cho cô, sau đó đưa lại một tờ đại đoàn kết và một vài tờ một mao, mức giá bán cho cô gần như là thấp nhất trong toàn bộ nhà máy.
Người bán hàng giúp cô một tay để chuyển kem lên xe ba bánh. Chiếc xe này đã được Tiền Tình cải tạo lại, bên dưới trải một lớp chăn bông thật dày, xe chất được mười thùng kem đặt chồng lên nhau, bên hông nhét vài chiếc chăn bông nhỏ, bên trên cũng phủ lên một chiếc chăn bông thật dày.
Bằng cách này, một chiếc xe kem có thể được giữ ấm lâu hơn tận hai giờ.
Tiền Tình lấy một que kem cho vào chiếc cốc rỗng rồi vặn chặt nắp, dọc đường trời nắng quá. Thời tiết càng ngày càng nóng. Cô đặt chiếc cốc đầy kem que vào trong chiếc giỏ mây, trên đường đi cô vẫn có thể dùng nó để làm mát đôi má đỏ bừng của mình.
Sau khi chào nhân viên bán hàng và rời đi, Tiền Tình thầm nghĩ cô đã bỏ ra vài đồng coi vậy mà đáng giá.
Cô mua thùng chứa kem que ở đây với giá mười đồng một thùng, tuy giá hơi đắt một chút nhưng nhân viên bán hàng thấy có thể kiếm thêm được, về sau sẽ ưu ái giúp đỡ hơn cho cô. Chưa kể, mỗi lần tới lấy kem, anh ta sẽ giúp lựa hàng rất nhiệt tình, bỏ mấy que vỡ ra ngoài không để lẫn vào hàng của cô.
Tiền Tình ngân nga một bài hát và đạp xe ba bánh đến trường tiểu học, mấy ngày nay cô đã canh giờ chính xác, luôn có thể đến trước khi tan học mười phút.
Đến nơi, cô chỉ dỡ mấy thùng bỏ vào nhà, mấy thùng khác bày ra ngoài bán.
Khi mọi thứ đã sẵn sàng, cô lấy một cây kem sữa hai mao đi đến chỗ người gác cổng trường để chào hỏi và mời ông ấy.
Những gì nữ giáo viên nói lần trước cũng khiến cô lưu ý, gần đây khi bán kem que, cô đặc biệt quan sát kỹ càng hơn nhiều, thậm chí còn không dám đậu xe ba bánh gần trường, sợ va phải những học sinh này.
Hiện giờ cô kê một cái bàn dài đặt ở cửa hàng, dùng phấn trên mặt đất vẽ đường xếp hàng cho học sinh, để không xảy ra tai nạn do chen chúc.
Đôi khi có lẽ sẽ có lúc phải nhờ đến người trực cổng trường, nếu có việc gì khẩn cấp, cô có thể sẽ cần phải gọi nhân viên bảo vệ đến hỗ trợ.
Hôm nay lại khác, thấy cô vừa đi đến, bảo vệ liền nói với cô: "Vừa rồi tôi thấy một người phụ nữ đẩy xe kem, có lẽ cô ấy cũng sẽ đến bán sau giờ học."